a

THƯƠNG CHÚC THẦY CÔ VÀ ANH CHỊ EM ĐỒNG MÔN TRƯỜNG HOÀNG DIỆU MỘT NĂM MỚI GIÁP THÌN AN LÀNH VÀ HẠNH PHÚC

b

b
CHÚC QUÝ THẦY CÔ VÀ ĐỒNG MÔN HOÀNG DIỆU NĂM GIÁP THÌN VẠN SỰ NHƯ Ý - AN KHANG THỊNH VƯỢNG.

Thứ Ba, 2 tháng 2, 2021

Tục xưa: "tên xấu thì dễ nuôi" .

 

Nhà nọ có 4 người con trai được đặt tên là Cút, Cu, Thiến và Ðớp .
Một hôm , ông bố đi vắng thì có ông bạn đến chơi .
Người vợ thay mặt chồng tiếp đón ân cần, người bạn cũng vui lắm.
Ðến bữa ăn, người vợ bảo thằng út :
- Dọn cơm cho bác , Ðớp !
Người bạn hơi phật lòng , ăn qua loa vài chén rồi đứng dậy .
Người vợ bảo đứa thứ hai :
- Múc nước cho bác rửa, Cu !
Lần này ông bạn giận tím mặt , liền chào ra về .
Người vợ ngớ người ra , không hiểu làm sao cả , bèn bảo thằng con lớn :
- Dắt xe cho bác , Cút !
Đến lúc này ông bạn không nhịn được , vừa đi vừa nói lầm bầm gì nghe không rõ, người vợ tưởng ông khách cần người đưa ra khỏi cổng làng bèn sai thằng thứ ba :
- Đưa bác ra cổng ... Thiến !

(Sưu tầm).

Dấu phẩy.

Ở với vợ lớn không được , ở với vợ nhỏ.
Phiên tòa xử vụ ly dị, tòa phán với ông chồng:
– Ở với vợ lớn, không được ở với vợ nhỏ.
Ông chồng về nhà đưa bản án cho bà vợ lớn, chỉ sửa lại dấu phẩy:
– Ở với vợ lớn không được, ở với vợ nhỏ.
Có người hỏi nhà văn Oscar Wilde (1856 – 1900) sao ông thường có vẻ đăm chiêu. Nhà văn Anh này đáp: “Sáng nay tôi đã bỏ quên một dấu phẩy trong một bài thơ. Chiều nay tôi phải lấy lại”.
Sai một phẩy, nhảy ngàn dặm
Một giáo viên tiếng Anh đã đề nghị mỗi sinh viên đặt những dấu thích hợp vào câu sau: “ Woman without her man is nothing ”. Bọn con trai ngắt câu: “Woman, without her man, is nothing” (đàn bà, nếu thiếu nửa kia của mình, thì chẳng là gì cả). Bọn con gái lại ngắt câu như sau: “Woman: without her, man is nothing” (phụ nữ: thiếu cô ta, đàn ông chẳng là gì cả).
Một phụ nữ Mỹ đi du lịch ở châu Âu gửi điện về cho chồng: “Có một chiếc xuyến đẹp mê hồn, giá 75 đô. Em mua được không?” Anh chồng lập tức trả lời “No, price too high” (không, giá quá cao). Nhưng nhân viên điện tín mắc một sai lầm nhỏ đã bỏ qua dấu phẩy và thành: “No price too high” (không giá nào là quá cao). Được lời như cởi tấm lòng, cô vợ mua ngay chiếc xuyến. Khi về Mỹ, cô vợ khoe chiếc xuyến làm người chồng choáng váng. Người chồng đem vụ “bỏ sót dấu phẩy” này ra toà và thắng kiện.. Từ đây, các hãng điện tín đòi hỏi nhân viên phải đánh vần dấu câu trong bức điện chứ không dùng ký hiệu. Nghĩa là phải viết “No comma price too high” (không phẩy giá cao quá).
Dấu phẩy đôi khi có giá đến nửa triệu đô. Năm 1870, trong danh sách các mặt hàng được miễn thuế vào Mỹ, lẽ ra là câu “Tropical fruit-plants for the purpose of propagation” (các cây nhiệt đới ăn trái nhằm mục đích nhân giống) thì người ta đánh nhầm dấu nối thành dấu phẩy, thành “Tropical fruit, plants for the purpose of propagation” (trái cây nhiệt đới, cây nhằm mục đích nhân giống). Thế là toàn bộ các loại trái cây nhiệt đới được nhập miễn thuế vào Mỹ. Tới khi người ta phát hiện ra sai sót chết người này, đã mất khoảng 500.000 USD tiền thuế không đòi lại được!
Được yêu, được sống nhờ dấu phẩy
Ông bố nọ muốn lấy tên nhà thơ La Mã vĩ đại Virgile đặt cho con trai mình. Khốn nỗi, ông lúng túng viết nhầm thành Virgule, tiếng Pháp có nghĩa là dấu phẩy. Anh chàng lớn lên cũng khẳng khiu như dấu phẩy, không thành nhà thơ mà vào làm bưu điện. Anh thầm yêu trộm nhớ cô hàng xóm Sophie. Cô gái này lại yêu chàng trai không yêu cô. Bao nhiêu thư gửi đi mà không nhận được hồi đáp.. Rồi một hôm cô quyết định ra bưu điện gửi bức điện (chứ không viết thư nữa) cho chàng trai nọ.
– Tôi muốn gửi một bức điện – cô buồn rầu nói, mắt không nhìn Virgule, nhân viên bưu điện.
– Cô vui lòng đọc nội dung – Virgule cầm bút cảm động lắp bắp nói.
– “Je t’aime, virgule, Je t’adore, virgule, Je voudrais tant que tu me dises que tu m’aimes aussi, point” (Em yêu anh, phẩy, em thương anh, phẩy, em muốn anh cũng nói với em rằng anh cũng yêu em, chấm)
Anh chàng Virgule không cho virgule là dấu phẩy mà hiểu đó là tên mình: Em yêu anh, Virgule, em thương anh, Virgule… Anh chàng bưu điện yêu cầu cô gái nhắc lại. Sophie làm theo: “Em yêu anh, Virgule, em thương anh, Virgule…” Mắt anh ta sáng lên. Sophie nhận ra anh chàng này đáng yêu làm sao. Và họ đến với nhau.
Còn đây là giai thoại về hoàng đế Alexandre Đệ Tam (Nga) (qua tiếng Anh): từ chối ân xá cho một phạm nhân, ông đọc “Pardon impossible, to be sent to Siberia” (Không thể ân xá, đày đi Siberia). Vợ ông là Dagmar (cháu gái vua Đan Mạch Christian IX) là một người vô tâm, nên đã đánh nhầm dấu phẩy thành “Pardon, impossible to be sent to Siberia” (Ân xá, không thể đày điSiberia). Thế là người tù này thoát tội.
Đặt sai dấu phẩy, biết bao chuyện dở cười dở khóc đã xảy ra!
Plus ONE more: an advertising in Vietnam
Chấm phẩy thật quan trọng !
Gia đình nên có 2 con, vợ chồng hạnh phúc.
Gia đình nên có 2 con vợ, chồng hạnh phúc.
Hoang Pham

6 câu chuyện cười ra nước mắt khiến chúng ta tỉnh ngộ

Có một loại 'nhẫn nhịn' lại khiến cho người ta hối hận không kịp. Nếu cứ mồm to là có thể giải quyết được vấn đề thì loài lừa đã thống trị thế giới này rồi.  

Xin giới thiệu với độc giả 6 câu chuyện ngắn dưới đây, xem rồi sẽ cười ra nước mắt và khiến chúng ta tỉnh ngộ.

1. Sâu sắc

Vừa rồi ở trong thang máy tôi thấy một cậu bé đang ăn

kem. Xuất phát từ lòng quan tâm, tôi thuận miệng nói với cậu bé rằng: "Trời lạnh như thế này, ăn kem sẽ có tác hại đối với cơ thể của cháu đó".

Cậu bé nói với tôi rằng, bà ngoại của cậu đã sống đến 103 tuổi.

Tôi hỏi: "Sống thọ là do bà thường ăn kem à?"

Cậu bé nói: "Không phải, bà ngoại cháu cả đời không bao giờ chọc mũi vào chuyện của người khác".

Sâu sắc quá. Cuối cùng tôi cũng đã biết tại sao mình yếu và già sớm như thế này. Thì ra là do cả ngày lo lắng quản việc vô ích mà ra.

2. Nhọc lòng

Hiện nay những kẻ lừa đảo rất nhiều. Vừa rồi tôi xem bản tin có nói rằng có một số chủ tài khoản ngân hàng phát hiện ra số tiền mấy trăm triệu trong tài khoản của mình không cánh mà bay. 

Thế là tôi vội vàng đạp xe đến ngân hàng, cắm ngay thẻ vào máy ATM và nhập mật mã. A, tốt quá, 100.000 đồng vẫn còn nguyên. Lúc này tôi mới thở một hơi nhẹ nhõm.

Tức chết đi được. Sau này quyết sẽ không xem bản tin nữa, nhọc lòng quá. Nhưng bước ra khỏi ngân hàng, tôi lại càng nhọc lòng hơn. Bởi vì 100.000 đồng vẫn còn trong tài khoản, nhưng chiếc xe đạp của tôi đã biến mất rồi.

3. Giễu cợt

Một quý bà giàu có dắt chó đi dạo, trên đường gặp người ăn xin.

Bà ngạo mạn giễu cợt người ăn xin rằng: "Nếu anh gọi con chó của tôi một tiếng 'cha' thì tôi sẽ cho anh 500.000 đồng".

Người ăn xin nói: "Nếu tôi gọi 10 tiếng thì sao?".

Quý bà giàu có vui vẻ nói: "Tôi sẽ cho 5 triệu đồng".

Người ăn xin lập tức hướng về con chó nói 10 tiếng 'cha', khiến cho người đến xem đông nghịt. Dưới những cặp mắt chăm chú của mọi người, quý bà giàu có đành phải móc tiền ra đưa cho người ăn xin.

Người ăn xin nhận tiền rồi nói lớn liền mấy tiếng: "Cảm ơn mẹ, cảm ơn mẹ..."

Cuối cùng, ai mới là người giễu cợt ai?

4. Đừng nóng vội

Một bác gái vào buổi sáng đến quảng trường tản bộ, thấy một ông cụ già cầm chiếc bút lông viết mấy chữ lớn trên mặt gạch, bác gái không nén nổi tò mò liền bước đến xem.

Cụ già đưa mắt nhìn bác gái rồi cúi đầu viết chữ "cút".

Bác gái thầm nghĩ: "Xem một chút mà đuổi sao?"

Cụ già lại đưa mắt nhìn bác gái rồi lại viết tiếp một chữ "cút"nữa. Bác gái không nhẫn được nữa, xông đến đá ông lão ngã bổ chửng…

Cảnh sát đến hỏi nguyên do, ông lão ấm ức nói: "Tôi đang viết câu thơ: "Cút cút kêu báo mùa xuân qua", vừa mới viết được hai chữ thì bị người thần kinh này đá túi bụi".

Thế nên, chúng ta gặp phải việc gì thì cũng đừng nóng vội.

5. Bận rộn

Một đồng nghiệp lúc nào cũng rất bận rộn, bởi vì cô rất thích chú ý đến những người khác. Anh Văn bất chính, cô muốn mắng một trận cho hả dạ. Chị Bảo ly hôn, cô cũng muốn mắng cho một trận. Cho dù bất kỳ tin tức nào, cô đều muốn xen vào bàn tán, bình luận. Hơn nữa, cô còn thích hóng hớt buôn chuyện. Kết quả là cuộc sống của cô trở nên rất tệ. 

Một đồng nghiệp khác thì lại quá nhàn nhã. Khi mọi người xúm vào bàn tán chuyện anh Văn bất chính thì cô về nhà vào bếp làm bánh sinh nhật tặng chồng. Khi hàng triệu người lên facebook tranh luận cãi nhau chuyện cô ca sĩ đi làm từ thiện thì cô ngồi bên cửa sổ làm những đồ thủ công. Vào facebook của cô thì dường như rất hiếm thấy cô phát biểu bình luận vấn đề, mà đều là những việc cô thích làm, việc cô sẽ làm và việc cô đã làm.

Một lần, tôi hỏi cô bí quyết sống nhàn nhã. Cô nói: "Đó đều là cuộc sống của người khác, đúng hay sai thì cũng có quan hệ gì với tôi đâu? Nếu hễ có gió là lắc lư lay động như ngọn cỏ, thế thì chi bằng hãy thiết thực sống cuộc sống của riêng mình".

6. Nhẫn một chút

Một cô gái lên tàu cao tốc, thấy ghế ngồi của mình bị một người đàn ông ngồi rồi. Cô kiểm tra lại vé của mình, rồi lịch sự nói với người đàn ông: "Thưa ông, ông ngồi nhầm ghế chăng?"

Người đàn ông lấy vé ra xem rồi lớn tiếng: "Hãy nhìn kỹ đi, đây là chỗ ngồi của tôi, cô có bị mù không đó?"

Cô gái nhìn kỹ tấm vé của ông ấy, rồi không nói năng gì, chỉ lặng lẽ đứng ở bên người đàn ông.

Một lúc sau tàu chạy, cô gái cúi đầu nói khẽ với người đàn ông rằng: "Thưa ông, ông không ngồi nhầm ghế, nhưng ông đã ngồi nhầm tàu rồi".

Có một loại 'nhẫn nhịn' lại khiến cho người ta hối hận không kịp. Nếu cứ mồm to là có thể giải quyết được vấn đề thì loài lừa đã thống trị thế giới này rồi.

Hoàng Mai


TRỒNG KHOAI

Một ông cụ sống ở bang Minnesota. Ông muốn đào xới khu vườn để trồng khoai tây, nhưng đó là 1 công việc rất nặng nhọc. Ông cụ có đứa con trai, người có thể giúp đỡ ông cuốc vườn nhưng hiện anh ta đang ở tù và không thể nhờ luật sư bảo lãnh ra được. Cụ già đã viết 1 lá thư kể lể với con trai trong tù như sau:
Con trai yêu quí
Bố cảm thấy thật tồi tệ vì năm nay có lẽ bố không thể cuốc vườn trồng khoai được. Bố thấy bức bối vì không làm được điều mà mẹ con rất yêu thích. Bố giờ đã quá già rồi nên không thể đào xới vườn nhà mình được nữa. Nếu có con ở nhà thì bố chẳng việc gì phải lo lắng. Bố biết thể nào con cũng cuốc vườn giúp bố, nếu con không phải ngồi tù, nhỉ.
Bố của con.
Ít lâu sau, ông bố nhận được bức điện, trong đó ghi: “Ơn Trời, bố đừng có mà đào xới tung vườn lên đấy nhé! Đó là chỗ con chôn SÚNG ĐẠN đấy!!”
Ngày hôm sau, mới 4 giờ sáng, cả tá nhân viên FBI và cảnh sát địa phương xuất hiện, xông vào đào bới tung cả khu vườn nhưng không tìm được cây súng nào chôn ở đó.
Hoang mang, ông bố lại gửi thư cho con trai kể về chuyện vừa xảy ra và hỏi cậu ta xem phải làm gì nữa.
Thư trả lời của con trai có nội dung như thế này: “Bố lo trồng khoai tây đi. Ở trong này, con chỉ giúp bố được đến thế thôi ạ.

ND-BTB
Nguồn: MXH