Cứ tưởng mình già
>
>
> Lâu nay cứ tưởng mình già ,
> Bây giờ mới biết quả là y chang > Suốt ngày nói chuyện thuốc thang > Gặp nhau lại kể cả tràng chuyện xưa > Tivi dỗ giấc ngủ trưa > Sức khoẻ lại giảm , mắt mờ , da nhăn > Đọc chữ phóng đại mấy trăm > Lại còn lãng trí , tần ngần , hay quên > Cả ngày mỏi mắt đi tìm > Hết tìm khoá cửa lại tìm khoá xe > Nhiều hôm thăm viếng bạn bè > Được dăm ba phút nằm phè ngủ ngon > Tóc bạc chen chúc tóc non > Không dám nhổ nữa sợ còn bình vôi > Kiến thức mới nuốt chẳng trôi > Bước ra khỏi cửa trùm người áo len > Ra đường chẳng ai gọi tên > Cứ gọi chú ( cô ) , bác có phiền hay không ? > Khi lên xe buýt dẫu đông > Dăm người nhường chỗ " Mời ông ( bà ) cứ ngồi " > Lại hay nhạy cảm , tủi đời > Thích được săn sóc hơn thời ngày xưa > Thấy tình nhân trẻ vui đùa > Mà lòng chua xót phận vừa cuối thu > Suốt ngày bung da soi a`o > Cơm thì phải nhão , phở cho thật mềm > Thích nghe tiếng hỏi , lời khen > " Lúc này thon thả , trẻ hơn dạo nào " > Thức ăn cứ lấy ào ào > Ăn thì chẳng nổi mà sao cứ thèm > Ngủ trưa giấc cứ dài thêm > Đứng , ngồi , " chuyện ấy " ngày thêm chậm rì > Đánh răng , tìm thuốc loại gì > Để răng được trắng không thì khó coi > Cà phê chỉ hớp một hơi > Đêm về trắng mắt nhìn trời đếm sao > Gặp người cùng tuổi như nhau > Thường hay hỏi " Bác thế nào ? Khoẻ không ? " > Cell Phone thì khổ vô ngần > Lúng ta lúng túng thường không trả lời > Để chuông reo mãi một hồi > Mở ra thì đã chậm rồi còn đâu ? > Bệnh tật nó đến từ đâu > Cao mỡ , cao máu lâu lâu ... tiểu đường > Tránh né việc nặng là thường > Việc nhẹ thì cũng đau xương , mệt nhoài > Đi chơi càng khổ gấp hai > Đi đâu cũng ngại đường dài lái xe > Giữ thân cho khỏi tròn xoe > Vòng hai sao cứ bè bè phình to > Thang lầu càng nghĩ càng lo > Chỉ sợ trượt ngã khổ cho thân này > Ngủ thì chẳng ngủ được say > Bốn năm giờ sáng dậy ngay tức thì > Sinh nhật , sinh nhiếc làm gì > Cái chuyện lẻ tẻ ấy thì nên quên > Vẫn hay nhìn kiếng thường xuyên > Xem chân dung đã trở nên thế nào > Buồn tình đếm thử xem sao > Bao nhiêu triệu chứng ấy bao nhiêu già ! >
>
> AI DÁM BẢO TÔI GIÀ ?
>>
> Năm nay tôi tuổi sáu lăm
> An Sinh Xã Hội , đơn làm hôm qua > Sáu lăm , Bạn tưởng tôi già ? > Coi chừng có kẻ cho là bạn sai > Trước tiên phải kể tóc tai > Tôi nhuộm đen giống hai mươi xuân thì > Họa hoằn đôi lúc quên đi > Chân tóc ngả trắng , nhuộm thì đen ngay > Tôi nghe bằng máy đeo tai > Máy nay nhỏ xíu ai nào thấy đâu > Cườm khô mắt mổ đã lâu > Tôi không phải hỏi kính đâu suốt ngày > Mi sụp cắt kéo lên ngay > Tattoo đậm nét chân mày cong veo > Mí mắt gắn bộ lông nheo > Mũi nâng đúng kiểu theo người phương tây > Da mặt căng tận mang tai > Không còn xếp lớp phủ dài trán nhăn > Đồi mồi nhiều vết lăn tăn > Mỹ viện đốt sạch bào phăng đi rồi > Hàm răng gãy rụng một thời > Nay thay bộ giả mãn đời êm xuôi > Má hồng , son đỏ viền môi > Người quen khi gặp khen tôi trẻ hoài > Người lạ hỏi : « Chị ( anh ) bốn mươi ? » > Tôi không đáp lại chỉ cười làm duyên > Cười lộ má lúm đồng tiền > Hàm răng trắng mịn đảo điên lắm chàng ( nàng ) . > '' Nhờ bạn kiểm chứng đàng hoàng > Người tôi như vậy sao mang tiếng già ? "
>
>
>
> Thay cho lời kết - Chúc an-mạnh ;-))
|