a

THƯƠNG CHÚC THẦY CÔ VÀ ANH CHỊ EM ĐỒNG MÔN TRƯỜNG HOÀNG DIỆU MỘT NĂM MỚI GIÁP THÌN AN LÀNH VÀ HẠNH PHÚC

b

b
CHÚC QUÝ THẦY CÔ VÀ ĐỒNG MÔN HOÀNG DIỆU NĂM GIÁP THÌN VẠN SỰ NHƯ Ý - AN KHANG THỊNH VƯỢNG.

Thứ Ba, 5 tháng 12, 2023

ĐỢI EM LỚN LÊN, ANH NHÉ ! (Một Chuyện tình thật đẹp)

 




Berlin, hơn 170 năm trước. Cô bé Clala 12 tuổi đem lòng yêu Schumann, cậu học trò cưng của cha mình.
Schumann 21 tuổi, tài hoa xuất chúng đang độ nở rộ, vừa mê say nghệ thuật đến điên cuồng lại vừa có tính tình u uất, đa sầu đa cảm. Chất nghệ sĩ ấy khiến Clara chết mê chết mệt. Chỉ sợ Schumann yêu người khác, cô bé bèn nài nỉ chàng trai : “Anh chịu khó đợi em lớn lên, anh nhé !"
Về sau, Schumann luyện dương cầm không may bị hỏng mất một ngón tay, anh đành bỏ dở giấc mộng trở thành nhạc công piano và chuyển sang học sáng tác nhạc. Clara an ủi chàng : “Anh yêu, em sẽ cho anh mượn đôi bàn tay của em !”
Song mối tình của họ bị người cha của Clara ngăn trở. Tuy rất cưng cậu học trò có thiên tài âm nhạc bẩm sinh này, nhưng ông không đồng ý để con gái mình kết duyên với một anh chàng nghèo kiết xác như Schumann. Vả lại Clara đàn dương cầm rất giỏi, nếu sớm vướng vào chuyện tình ái thì tiền đồ sáng sủa của cô sẽ đi đứt.
Clara son sắt một lòng nhất quyết không xa rời Schumann. Ông thầy nổi giận kiện cậu học trò ra toà. Quan toà phán : “Tình yêu vô tội”,
và bác bỏ lời tố cáo của ông.
Clara và Schumann có với nhau 8 mặt con. Cuộc sống vất vả của người chủ một gia đình đông con cộng thêm việc sáng tác nhạc quá tổn hao sức lực đã khiến Schumann chưa đến 30 tuổi đã có hiện tượng tâm thần bất định, mấy lần phải vào bệnh viện tâm thần điều trị.
Đúng lúc ấy, cậu học trò 18 tuổi của Schumann là Brahms đem lòng yêu bà vợ của thầy giáo, dù bà hơn mình những 14 tuổi.
Bệnh tình của Schumann ngày một trầm trọng, ông sớm từ giã cuộc đời ở tuổi 46 . Clara đau khổ giam mình trong nhà, không gặp bất cứ ai.
Sau cùng, chính là Brahms đã khuyên bà : “Nếu bà thực sự yêu thầy, thì bà nên giới thiệu rộng rãi các tác phẩm của thầy trước dư luận, chứ không nên để các tác phẩm ấy cùng xuống mồ theo thầy.”
Clara sực tỉnh trước lời khuyên chí lý ấy và nhớ lại lời hứa trước đây của mình. Bà nhất thiết phải dâng đôi bàn tay của mình cho người mình yêu quý. Từ đó trở đi, Clara dành cả cuộc đời cho các chuyến đi biểu diễn những bản nhạc của Schumann sáng tác. Sở dĩ các tác phẩm của Schumann được lưu truyền rộng rãi đến ngày nay, một phần quan trọng là nhờ công sức của Clara.
Suốt đời Clara Schumann từ chối lời cầu hôn của Brahms, vì bà biết anh là một nghệ sĩ lớn đầy triển vọng, nếu bà nhận lời lấy anh thì sẽ chỉ làm khổ anh mà thôi.
Brahms mất năm 64 tuổi, suốt đời sống độc thân./.
======
▪Robert Schumann (1810-1856) và Clara Schumann (1819-1896) là cặp vợ chồng nhạc sĩ nổi tiếng thế giới, người Đức. Schumann dẫn đầu phong trào nhạc lãng mạn, Clara là nhạc công nổi tiếng, cũng là một nhà soạn nhạc.
▪Johannes Brahms (1833-1897 là nhà soạn nhạc nổi tiếng người Đức.
▪Đây là hình ảnh Clara Schumann được in trên đồng tiền mệnh giá quan trọng nhất của nước Đức trước đây, kèm ảnh cây đàn piano mà Clara đã dùng để đàn các tác phẩm của chồng bà.
Nguyễn Hải Hoành biên dịch .
ST:MAINHUNG



MỘT CHUYẾN ĐI XA !.
Tg : Dinh van son .
(Câu chuyện xúc động lòng người)
Cầm tờ giấy xét nghiệm trong tay Anh không tin được dù đó là sự thật , đất trời như sụp đổ dưới chân anh , bao nhiêu hoài bão ước mơ đều tan tành theo mây khói !…thời gian chẳng còn được bao lâu nữa phải tranh thủ từng phút từng giây bên người thân ...
-----
Sau buổi cơm chiều , anh ngồi xuống ân cần hỏi thăm vợ ...
-Em à , bấy lâu nay anh có làm điều gì em buồn không ?
-Coi kìa sao anh nói gì vậy ?
bấy lâu nay hai vợ chồng mình hạnh phúc mà !
-À ! anh dự định sẽ đi du lịch ra nước ngoài , trước mắt là các nước Đông nam Á...
-Chi vậy anh , thôi anh ạ ,tốn kém lắm , để thứ bảy hay chủ nhật nhà mình ra Vũng tàu sáng đi chiều về được rồi anh ...
-Em à , từ lúc lấy em rồi tới nay , anh không còn mua hoa tặng em như hồi hai đứa mình mới quen nhau ...
-Dạ thôi anh ơi !…tặng hoa hay tặng quà là lúc còn bồ bịch nhau kìa , chứ bây giờ tụi mình là vợ chồng rồi tặng chi cho tốn kém , tiền đó mình còn nhiều việc phải làm ...
-Em hãy lên kế hoạch đi ,
tụi mình sẽ đi du lịch qua Singapore , đảo Ba- li của Indonesia hay Malaysia cũng được , anh muốn được tận hưởng tất cả những phút giây êm đềm đầy kỷ niệm cùng em ...
-Bộ có chuyện gì không anh ,
sao hôm nay anh lạ quá !
-Em cứ lên kế hoạch tuần sau là đi được rồi ...
-Dạ để mai em tính ...
Hôm nay anh ấy làm sao vậy ? , chắc có chuyện gì anh giấu đây , thôi để từ từ mình sẽ tìm hiểu , trước mắt là đăng ký tour du lịch cho anh ấy vui ...nói rồi cô vợ gọi điện thoại đăng ký tour du lịch ...
Suốt thời gian đi chơi tại Singapore anh vô cùng vui vẻ cùng vợ tham quan nhiều nơi , thỉnh thoảng cô vợ thấy anh đăm chiêu lo lắng điều gì đó ...
nhưng anh vẫn cố tạo ra niềm vui cho cô vợ ...cho chuyến đi hoàn toàn mỹ mãn ...
-----
Sau chuyến đi du lịch về ,
sức khỏe anh có phần sa sút ,
có những đêm anh thức trắng không tài nào ngủ được ,
là người vợ chị đã cảm nhận được sự bất an này ...
rồi một hôm anh nhìn qua khung cửa , cầm tờ giấy xét nghiệm trên tay đưa cho cô vợ đọc ...
Chị không tin vào đôi mắt của mình sau khi đọc kết quả ,
sóng mũi cay cay chị nghẹn ngào hỏi anh ...
-Anh à , anh đã đi xét nghiệm nhiều nơi chưa anh ?…
-Rồi em ạ , nhà anh có di truyền ...đó là định mệnh ...
Đó là tờ giấy báo tử tức là bản xét nghiệm ung thư gan thời kỳ cuối , căn bệnh của thế kỷ ,
nhà anh đã có di truyền từ ba đời để lại , bây giờ đây chị rối quá không biết phải xử lý như thế nào , nhưng còn nước thì còn tát , có bệnh thì vái tứ phương tám hướng , chị lập tức đưa anh đi điều trị ...nhưng anh từ chối và cho biết anh đã đọc tài liệu ,
mọi nổ lực về thuốc men và các phương pháp xạ trị hay hoá trị là vô ích , việc cần làm bây giờ là tập thể dục , vui chơi giải trí ...
và những việc cần làm cuối đời...anh đã chuẩn bị rất kỹ trước khi đi xa ...
Mấy năm trước đây anh có hùn hạp mua đất cùng với người bạn , đất đai trong thời kỳ lên cơn sốt nên cả hai kiếm được khá bộn tiền , anh bỏ tiền vào ngân hàng để kiếm lãi hàng tháng ,
ngoài ra anh còn mở quán cafe trà sữa có thu nhập cũng rất ổn định ...có thể nói anh đã chuẩn bị kỹ cho chuyến đi không bao giờ trở lại này ...
------
Đúng tháng sau anh lên cơn đau dữ dội và trút hơi thở cuối cùng , mọi việc đã tiên liệu như những gì đã biết trước đó ...
ngày tiễn đưa anh về cát bụi ,
ai cũng bùi ngùi thương cảm ,
đó là người bạn chí tình luôn luôn sống hết lòng vì bạn bè ,
đó là người hàng xóm vui vẻ hoà đồng với mọi người và là người chồng hết mực yêu thương vợ ...
thường thì người tốt hay mất sớm ai cũng nghĩ như vậy ...
------
Sau đám tang , chị dọn dẹp lại thư phòng và tìm thấy một chúc thư để lại trong đó anh căn dặn phải làm những việc mà anh đã chuẩn bị sẵn ...
lúc sinh thời anh là nhà kinh doanh làm ăn rất uy tín rất tốt nên khi mất đi giới kinh doanh họ rất thương cảm đi phúng điếu rất nhiều ,
trong chúc thư anh căn dặn là cứ lấy tiền phúng điếu lập nên hội thiện nguyện để giúp đỡ những bệnh nhân bị ung thư như anh ...
Những chiếc phong bì để lại trong đó anh cũng ghi rõ số tiền , tên và địa chỉ người nhận ,
chị cũng rất ngạc nhiên vì lâu nay anh làm gì chị ít để ý ,
ngoài tiền lo cho gia đình ra anh còn nhiều khoản chi bí mật đôi lúc thật là khó hiểu ...
nay thì bí mật dần dần lộ rõ ...
Lần theo địa chỉ trên bì thư chị đã tìm được nơi mình đến , đó là ngôi nhà cũ kỹ cuối sâu trong hẻm , bước vào nhà có đôi vợ chồng già đang ngồi nói chuyện về anh ...
thì ra đây là thầy giáo cũ của anh ,mỗi tháng anh đều đặn gởi ít tiền cho thầy để chữa bệnh ,
bà giáo nắm lấy tay chị rồi bật khóc ...
-Tội nghiệp cậu ấy quá ,
tháng nào cậu cũng ghé qua thăm vợ chồng tôi gởi ít tiền và quà , tôi nói cậu còn vợ con và gia đình tôi không dám nhận đâu , cậu ấy nói đã lo cho gia đình hết rồi này là phần của thầy cô ...
sao người tốt thường hay mất sớm quá vậy cô ?!!!…
Một phong bì khác cũng được gởi theo địa chỉ , đó là căn nhà cấp bốn của người bạn từ thuở nhỏ ,anh làm thợ hồ trong lúc thi công bị té giàn nên thương tích rất nặng , ở nhà anh là lao động chính nên từ lúc anh bị thương cảnh nhà lâm vào túng quẫn , hôm trước tụi bạn gặp nhau có nói về hoàn cảnh người bạn cùng xóm cũ này nên chồng cô đã âm thầm giúp đỡ ...
Và trên tay cô là một số ít phong bì còn lại , tất cả những nơi cô đến đều có những hoàn cảnh thương tâm , họ là những người không may mắn trong cuộc đời này , nay thì chị đã hiểu tất cả việc làm bí mật của chồng cô , một ít tiền giúp đỡ cho những mãnh đời bất hạnh ...
một miếng khi đói bằng một gói khi no ...
Cuối cùng là tấm thẻ hiến xác cho bệnh viện ...có thể nói anh đã chuẩn bị khá kỹ cho chuyến đi xa này , chị rất tự hào về anh cho đến cuối đời anh đã làm tất cả những gì của tình người cao cả ...
_____
Hôm chị cúng thất tuần cho anh , có cặp vợ chồng trung niên chạy xe honda đến tìm nhà chị ,
sau khi thăm hỏi , vợ chồng họ đến thắp nén nhang cho anh , người chồng cho biết , mấy năm trước đây do hoàn cảnh kinh tế rất khó khăn may nhờ có anh giúp đỡ nay thì cuộc sống đã tốt hơn trước nhiều ...
họ đem theo phong bì gởi lại số tiền năm xưa mà họ đã nhận nay họ muốn gởi trả cho chị để giúp đỡ lại những hoàn cảnh khó khăn khác ...
Chị nhìn lên di ảnh của anh và dường như anh nhìn chị mỉm cười mãn nguyện ...
Dinh van son .
St 17.11.20
Ảnh minh họa St internet




Chiều nay, có việc phải đi gấp,mà xe thì chồng đi, gọi taxi mãi ko được. Bảo nhân viên đặt hộ cho xe ôm.
Cậu xe ôm đến đón, lên xe bảo chị có việc phải đi gấp đấy, em đi nhanh nhanh cho chị, nhưng nhớ đi cẩn thận đừng chạy ẩu nhé.
Vâng chị cứ lên xe đi chị yên tâm.
Đến chỗ ngã tư dừng chờ đèn đỏ, đối diện là một shop quần áo của nữ, cậu ấy cứ nhìn chằm chằm vào đó. Đến khi đèn xanh rồi cũng chưa đi, phải giục, đèn xanh rồi đi đi em. Cậu ấy giật mình đi tiếp .
Vừa đi cậu ấy vừa hỏi mình, chị ơi, mấy cái váy nữ trong shop quần áo thường đắt không chị?
Cũng tuỳ em a, giá nào cũng có
Thế em muốn mua một cái xịn xịn thì khoảng năm trăm nghìn là em có mua được không?
Cũng đc rồi em
Chị có biết chỗ shop nào bán không chỉ cho em ?
E mua tặng bạn gái a?
Không em tặng vợ, sắp sinh nhật vợ em.
Tốt nhất là hôm nào sinh nhật, em chở vợ em đi chọn váy để thử cho dễ. Em mua về rộng hay chật, người ta ko cho đổi lại khổ.
Nhưng vợ em không ở đây, vợ em ở quê. Vợ em cũng không đi lại được, vì bị liệt.
Vợ em bị liệt lâu chưa?
Cũng mấy năm rồi, vợ e bị bệnh teo cơ, chữa mãi không khỏi, cơ cứ tẹo dần lại, đến lúc đẻ con xong một năm là vợ em bị liệt không đi được
Khổ thế, thế giờ vợ em ở quê với con a? Con mấy tuổi rồi? Con em ba tuổi, ngoan lắm .
Hai mẹ con chăm nhau kiểu gì?
Vợ em vẫn làm việc được, chỉ ko đi lại đc nên ngồi xe lăn.
Thế có ông bà nội ngoại giúp được gì ko?
Có ông bà ngoại ở gần thì cũng hay qua giúp, còn bố mẹ em từ em lâu rồi.
Sao lại từ em?
Hồi nghe tin vợ em bị bệnh tẹo cơ, bố mẹ em cứ bắt em phải bỏ nó, em không nghe, nên từ mặt em từ đấy.
Khiếp sao bố mẹ em làm được như vậy? Có mỗi thế cũng từ.
Thì tính mỗi người, cũng nhiều chuyện nó dồn lại, nên bố mẹ em từ em. Hồi đầu bọn em ở chung với bố mẹ em, nhưng mẹ em cứ chửi vợ em suốt. Nên bọn em ra ở riêng. Từ đó bố mẹ em cũng chẳng bao giờ quan tâm xem vợ chồng em sống chết sao. Em thì nghĩ bố mẹ vẫn là bố mẹ mình, sau này bố mẹ em già, em vẫn về chăm sóc. Còn bây giờ bắt em bỏ vợ con em, khi vợ em ốm đau như vậy, em thành tội bất nhân, bất nghĩa.
Em đúng là số 1, trên đời tìm được người như em rất hiếm. Vợ em tốt số...
Vợ em lấy em mới khổ, giá như em mà giàu hơn, tài giỏi kiếm được nhiều tiền hơn thì vợ em ko phải khổ. Em luôn nghĩ thế nên chỉ muốn bù đắp cho vợ em, mà kiếp làm thuê, nên cũng ko có hơn. Tháng tiết kiệm gửi được vài triệu về cho vợ em, còn tháng này sắp sinh nhật, nên em đang cố chạy thêm để có thêm tiền mua cho vợ em cái váy. Con gái ai cũng thích mặc đẹp, ai mặc váy đẹp lên cũng đẹp, vợ em giờ mỗi bị liệt thôi, chứ mặt vẫn xinh, được nước da trắng.
Em yêu vợ em lắm nhỉ?
Em chẳng biết, mà em thương vợ em chị a
Xuống xe móc túi đưa cho cậu ấy 400 nghìn, nói là chị góp tiền với em, để em mua tặng vợ em cái váy sinh nhật, em thêm tiền của em vào mua cho ý nghĩa.
Cậu ấy trợn tròn mắt rồi gãi hết tai lại tóc nằng nặc không nhận. Mình nói cứ nhận đi, không phải ngại, thời buổi này kiếm được người như em khó lắm, nên chị quý.
Cậu ấy mới bẽn lẽn cầm tờ 200, chị cho thì em xin chị 200 thôi, tiền xe của chị hết 40 nghìn, em xin chị số còn lại, em không dám xin nhiều hơn.
Vợ chồng em hơi vất vả hơn nhưng vẫn đủ sống chị a. Em chào chị em đi đây
Cậu ấy cầm tờ 200 nghìn rồi chạy xe tiếp.
Cảm ơn cậu ấy, vì một buổi chiều thật đau đầu, tranh tranh đấu đấu tiền bạc, quyền lợi.
Nhưng mà hoá ra ngoài kia, vẫn còn rất nhiều điều tử tế.
Ông trời ko lấy đi của ai cái gì bao giờ.
Vợ của cậu xe ôm có thể là người đàn bà bất hạnh thật, nhưng ông trời bù đắp cho một người đàn ông, một người chồng như vậy, thì suy cho cùng cũng không uổng công một kiếp đàn bà .

Ha Nguyen sưu tâm
Ảnh sưu tầm