1. Lòng tin là thứ mà một khi ta đã mất thì khó có thể trở lại như ban đầu. Vì vậy, hãy sống đúng ngay từ đầu bởi trường học có bút xóa nhưng trường đời thì không.
2. Đừng nghĩ mãi về quá khứ nếu nó chỉ mang tới những giọt nước mắt. Đừng nghĩ nhiều về tương lai, nó chỉ mang lại sự lo sợ. Sống ở hiện tại với nụ cười trên môi như trẻ thơ. Nó sẽ mang lại niềm vui cho bạn.
3. Cuộc đời vốn chẳng có thứ gì hoàn hảo nhưng mỗi người đều có nét đẹp riêng, thiên tài ở chỗ là mỗi người tìm ra được nét đẹp của chính mình và hoàn thiện nó.
4. Cuộc sống có 3 cái đừng:– Đừng hiền quá để người ta bắt nạt– Đừng ngốc quá để người ta đùa giỡn– Đừng tin tưởng quá để người ta lừa dối.
5. Cuộc đời ngắn lắm nên đừng lãng phí thời gian của mình với những người không có thời gian dành cho bạn.
6. Con người tạo ra để được yêu thương . Vật chất tạo ra là để sử dụng. Nhưng vì một lí do nào đó, vật chất lại được yêu thương. Còn con người thì lại bị lợi dụng.
7. Đá còn có thể mòn huống chi là lòng người. Thay đổi trước sau âu cũng là chuyện thường tình. Duyên là do người giữ. Hết thương rồi có cố mãi cũng bằng không.
8. Đồng xu tuy có 2 mặt nhưng chỉ có 1 mệnh giá. Con người chỉ có 1 mặt cớ sao lại sống 2 lòng.
9. Làm người nhất định phải có lương tâm! Nhất định không được quên người đã từng giúp đỡ bạn, nếu không bạn sẽ ngày càng ít bạn bè, đường đi sẽ ngày càng hẹp.
10. Ngay cả ngõ cụt cũng là điểm xuất phát, nếu bạn biết quay lưng.
11. Có những người họ quên những lần ta giúp đỡ họ, nhưng sẽ nhớ mãi một lần ta từ chối họ.
12. Quan tâm nhiều quá đồng nghĩa với làm phiền. Yêu thương nhiều quá, người ta lại không biết trân trọng!
13. Dựa núi, núi hóa thành vôi,
Dựa nước, nước chảy ra ngoài biển Đông.
Dựa người, người đổi thay lòng,
Chỗ dựa chắc chắn chỉ trong chính mình.
(Nhà thơ Nguyễn Bảo Sinh)
14. Có hai sai lầm lớn trong cuộc sống. Một là sống cho người khác coi. Hai là coi người khác mà sống. Thật ra chỉ cần bản thân cảm thấy hạnh phúc là được. Đừng mãi nhìn vào người khác mà đi sai con đường dưới chân mình.
15. Bạn có tốt bao nhiêu thì vẫn có người ghét bạn. Đó là điều không thể tránh khỏi.
16. Có lẽ cần phải trải qua tuổi thanh xuân mới có thể hiểu được tuổi xuân là khoảng thời gian ta sống ích kỷ biết chừng nào. Có lúc nghĩ, sở dĩ tình yêu cần phải đi một vòng tròn lớn như vậy, phải trả một cái giá quá đắt như thế, là bởi vì nó đến không đúng thời điểm. Khi có được tình yêu, chúng ta thiếu đi trí tuệ. Đợi đến khi có đủ trí tuệ, chúng ta đã không còn sức lực để yêu một tình yêu thuần khiết nữa.
17. Bất kỳ một sự đả kích nào cũng không nên trở thành cái cớ cho bạn sa ngã. Bạn không thể thay đổi thế giới nhưng bạn có thể thay đổi bản thân mình.
Việc cần làm là chọn lựa một con đường đúng đắn và kiên trì bước tiếp.
18. Ai không giả dối, ai không dễ thay đổi, không ai là ai của ai hết. Hà tất phải coi một số người, một số chuyện quan trọng đến thế.
19. Tình yêu, tình bạn, không phải là cả đời không cãi nhau, mà là cãi nhau rồi vẫn có thể bên nhau cả đời.
20. Người quan tâm đến tôi, tôi sẽ quan tâm lại gấp bội!
Người không quan tâm đến tôi, bạn dựa vào cái gì mà bảo tôi phải tiếp tục?
Sưu tầm
LÀM CHA MẸ, ĐỪNG CHO CON CÁI SỚM DÙNG HẾT PHÚC BÁO CỦA MÌNH!
Mỗi người sống trên đời đều là nhờ có phúc báo mà tồn tại, phúc tận tất vong. Vậy nên đừng cho con cái dùng hết phúc báo của chính mình! Cho con trẻ học trường đắt đỏ nhất, ăn sữa bột đắt nhất và mặc quần áo sang trọng nhất, chính là đối tốt với con chăng? Không nhất định là vậy!
Tiền là vật ngoài thân, phúc báo mới là thứ gần thân nhất.
Mỗi người có thể sống trên đời, là bởi vì anh ta có phúc báo. Phúc báo nếu dùng hết, thì cho dù là người dân thường hay bậc đế vương, đều phải kết thúc vận mệnh. Con cái của rất nhiều người có tiền ngay từ nhỏ đã được cho ăn thức ăn ngon nhất, dùng đồ dùng tốt nhất, học trường đắt giá nhất.. Kết quả là khi đứa trẻ lớn lên, mọi chuyện lại không như ý, toàn nhiễm những thói hư tật xấu ở bên ngoài; thậm chí có đứa còn sa đọa, huỷ hoại bản thân bằng các chất kích thích, rồi kết liễu cuộc đời; cuối cùng người tóc trắng phải khóc tiễn người tóc xanh.
Hiện tượng này trong xã hội ngày nay xảy ra không ít. Có nhiều nguyên nhân, nhưng có một nguyên nhân mà có lẽ hầu hết cha mẹ không nghĩ tới: Cha mẹ đã sớm cho con trẻ dùng hết phúc báo của mình rồi!
Ăn không cần quá ngon, hợp vệ sinh là được.Mặc không cần quá đẹp, có thể ấm là được. Đồ dùng không cần quá tốt, an toàn là được. Nhà không cần quá rộng, có thể khiến tâm mình an tĩnh là được. Trường học không cần quá đắt, thầy cô giáo dạy học có phẩm đức là được. Vợ không cần quá xinh, có thể hiếu thuận với cha mẹ chồng, làm tròn công việc quản gia là được. Chồng không cần có quá nhiều tiền, có thể nuôi sống gia đình, không nhiễm thói hư tật xấu, tâm địa thiện lương là được. Rất nhiều vĩ nhân từ thời cổ chí kim đều đã nói: “Khi tôi còn nhỏ, tài sản lớn nhất mà cha mẹ cấp cho tôi chính là sự nghèo khó”.
Đúng như câu nói của Mạnh Tử: “Thiên tượng hàng đại nhâm vu tư nhân dã, tất tiên khổ kì tâm chí, lao kì cân cốt“.
Ý rằng: Khi ông trời quyết định giao một sứ mệnh quan trọng nào đó cho ai, trước tiên sẽ cho người đó có môi trường rèn luyện ý chí của mình, để gân cốt người đó phải chịu mệt mỏi. Chỉ có để cho người đó phải chịu đói khát, vất vả, cực nhọc, mọi việc xung quanh lại thường xuyên không thuận lợi, như vậy họ mới được tôi luyện vững vàng, cứng rắn mà tài năng cũng mới bộc lộ hết.
Ngạn ngữ xưa cũng có câu: “Cùng nhân đích hài tử tảo đương gia”, có ý nói: Trẻ nghèo sẽ sớm biết lo liệu việc nhà.
Dù nghèo hay giàu, quan trọng là biết lễ nghi
Trong xã hội phong phú vật chất kim tiền như ngày nay, thật khó để bảo mọi người có thể lấy bần cùng, nghèo khó để nuôi dạy con, giúp con có thể sớm tự lập và đảm đương công việc gia đình. Tuy vậy, bạn phải sớm khiến cho con trẻ hiểu rằng, tiền của bạn dẫu một đồng cũng không thật dễ kiếm.
Hãy để trẻ trải nghiệm cuộc sống nhiều hơn trong các kỳ nghỉ đông hay nghỉ hè. Từ đó trẻ biết chia sẻ công việc gia đình với cha mẹ, biết phẩm đức và nhân cách mới là tài phú đích thực trên con đường nhân sinh. Chỉ có như vậy, đứa trẻ mới có có thể dụng công học tập, không kết bè kết phái và tránh xa những thói hư tật xấu hàng ngày.
Nếu cả ngày bạn chỉ chăm chăm nắm lấy tay con, biến cậu ta thành những hoàng đế nhỏ trong vòng tay bao bọc của cha mẹ, chính là bạn đang ăn mòn phúc báo của con trẻ rồi! Trẻ từ 1-8 tuổi, nhất định phải được giáo dục lễ nghi, tu dưỡng đức hạnh.
Lễ nghi là gì?
Ví dụ: Đến trường thì kính trọng và lễ phép chào hỏi thầy cô giáo. Ở nhà và ra đường đều biết kính trên nhường dưới, ăn uống có chừng mực, không đòi hỏi, không lãng phí v.v. Những điều này phải được giáo dục cho trẻ ngay từ khi còn nhỏ.
Đức hạnh của một người, cách đối nhân xử thế, lễ nghi giao tiếp, sẽ ảnh hưởng đến sự thành công hay thất bại của cả cuộc đời. Tại thời điểm này, thay vì chăm chăm dạy trẻ tri thức, hãy dạy trẻ những phép tắc lễ nghi ấy, ngay từ điều nhỏ nhặt nhất.
Nếu một đứa trẻ từ 1-8 tuổi bị ép học quá nhiều tri thức văn hóa, sẽ khiến nó thiếu năng lượng và tinh thần, học hành cũng không cảm thấy hứng thú, càng lớn lên càng hao mòn kiệt quệ. Nếu một người giàu có xa hoa, nhưng thân thể yếu đuối nhiều bệnh tật, làm thế nào họ có thể mang lại lợi ích cho xã hội?
Đợi đứa trẻ sau 8 tuổi rồi mới cho con học những kiến thức cơ bản về thế giới. Sau 16 tuổi, tinh thần cứng cỏi, thể trạng an khang, xương cốt sung mãn, khi này không quá muộn để học tập hàng vạn những nghiên cứu và tri thức trên thế giới.
Nếu trẻ ngay từ nhỏ đã được nuông chiều, cơm bưng nước rót tận nơi, không đổ dẫu một chút mồ hôi, cũng không biết đến ánh nắng mặt trời, đó chính là đang hao tổn phúc báo. Cha mẹ nếu yêu con, phải học cách biết “buông tay” đúng lúc.
Hy vọng tất cả các bậc cha mẹ đều biết sự thật này!
Ảnh: Nguyễn Ngọc Hoàn
Hôm nay lúc đi làm về, đứng đợi đèn đỏ ở ngã tư, bỗng nghe từ phía sau câu chuyện của hai người đàn ông nọ.
- Hay là anh đi cùng luôn đi, đỡ mất công. Lúc đó mọi người ăn xong hết mất.
- Không, anh phải về nhà cắm nồi cơm cho vợ đã
- Vợ anh ốm à?
- Không, cô ấy đi làm về muộn hơn anh, đường lại xa. Anh cắm nhanh lắm có 15 phút thôi, anh tính giờ mà. Đồ ăn có sẵn cô ấy nấu từ sáng rồi.
- Chị ấy cũng tự cắm được mà. Anh lo gì?
- Ừ nhưng chú cứ cho anh về nhà đi. Tí anh ra sau, vợ anh hay tủi thân lắm, mình không ở nhà ăn cơm cùng đã buồn rồi...
Đèn chuyển xanh, chúng tôi mỗi người mỗi hướng. Phút trước gió còn lạnh đến mức co ro, mà tự nhiên bỗng thấy ấm áp lạ thường.
Người đàn ông đó chẳng có gì đặc biệt, nhìn dáng vẻ chắc cũng chỉ là công nhân. Ngồi trên chiếc xe dream khá cũ, khoác trên mình chiếc áo sờn vai.
Nhưng với tôi ngày hôm nay, anh ấy là người đàn ông thực sự tuyệt vời. Người đàn ông biết nghĩ cho gia đình, biết sợ vợ mình buồn và biết cảm giác của người phụ nữ khi phải chịu cảnh cô đơn. Vì vợ mình có thể hạn chế những cuộc vui, vì vợ mình có thể ngày ngày về sớm một chút để giúp đỡ công việc gia đình
Tôi không biết trong những chiếc ô tô đang chạy trên đường kia, là giám đốc, hay ca sĩ, diễn viên nào cả. Cũng không biết họ sẵn lòng chi những khoản tiền lớn đến đâu cho người phụ nữ của mình. Nhưng tôi biết chắc rằng ở trên chiếc xe dream kia đang đèo một người đàn ông có thứ tình cảm đẹp và mãnh liệt nhất cho vợ mình. Mãnh liệt đến mức khiến những cơn gió lạnh lẽo kia cũng trở nên ấm áp lạ thường... Tiền có thể mua được mọi thứ là thật, nhưng chẳng bao giờ xoá được những nỗi khổ tâm và tủi hờn của phụ nữ cũng là thật. Giàu có để làm gì, khi không thể bớt chút ít thời gian để dành cho người mình thương những điều bình dị nhất?
Cho nên, Lấy chồng đâu cần giàu sang?
Chỉ cần biết nghĩ biết thương là được, tiền bạc có thể từ từ kiếm sau.
SƯU TẦM
An Le chia sẻ từ FB Ha Nguyen
10 ĐIỀU BẠN NHẤT ĐỊNH CẦN ĐỌC ĐỂ HẠNH PHÚC HƠN
1. Bạn nhất định phải học nấu cơm. Việc này không liên quan với chuyện hầu hạ
người khác. Khi những người yêu thương không ở bên cạnh, bạn vẫn có thể đối đãi
bản thân thật tốt, có thể độc lập sinh tồn.
2. Bạn nhất định phải học lái xe. Việc này không liên quan với thân phận địa vị.
Như thế vào bất cứ lúc nào, bạn cũng có thể cất bước đi đến bất cứ nơi nào mình
muốn. Không cầu cạnh bất cứ người nào. Tự do.
3. Bạn nhất định phải đọc sách. Dấu chân có bao xa, lòng dạ có bao rộng. Tấm
lòng rộng rãi mới vui vẻ. Ngộ nhỡ đi không xa, hãy để sách vở đưa bạn đi. Mở rộng
tầm nhìn của mình, nhờ vào tầm nhìn của tri thức.
4. Trời sập xuống cũng đừng khóc lóc, đừng oán trách. Như thể chỉ khiến người
yêu thương bạn càng đau lòng, những kẻ hận thù thêm đắc ý. Bình tĩnh chấp nhận
số mệnh, những người yêu thương bạn đương nhiên sẽ quan tâm.
5. Dù ăn cơm trộn nước tương, cũng phải dọn bàn ăn sạch sẽ, ngồi với tư thế
trang nhã. Sống cuộc sống thô sơ theo cung cách cầu kỳ. Phong độ không liên
quan đến cảnh ngộ.
6. Khi đến phương xa, ngoài máy ảnh, nhớ mang theo giấy bút. Phong cảnh giống
nhau, nhưng tâm tình ngắm cảnh mãi mãi không trùng lặp. Hình ảnh và ký ức tình
cảm là khác nhau.
7. Nhất định phải có không gian thuộc về mình, dù chỉ hơn chục mét vuông. Nó có
thể giúp bạn nếu cãi nhau với người yêu khi giận dỗi, bỏ đi không đến nỗi lưu lạc
đầu phố, đụng phải kẻ xấu. Càng quan trọng hơn là, khi nông nổi, có một nơi để
bạn bình tĩnh lại, cho lòng mình một góc ở yên. Đó cũng là nhân cách độc lập.
8. Lúc nhỏ phải có kiến thức, lớn lên phải có từng trải, bạn mới có cuộc đời
tinh tế đẹp đẽ! Đọc từng trải của người khác, tìm từng trải của bản thân.
9. Bất kể lúc nào, đều phải làm một người hiền lành lương thiện. Hãy nhớ rằng, lương
thiện sẽ khiến bạn trở thành người được trời cao chiếu cố nhất. Kiểu chiếu cố
này không hẳn là giàu có và quyền thế. Thiện có thiện báo, thứ được báo đáp là
tình yêu thương.
10. Nụ cười, ưu nhã, tự tin là của cải tinh thần lớn nhất. Sở hữu chúng, bạn sẽ
sở hữu tất cả.
Sưu tầm