Bình
Vào năm 1929, trải nghiệm đi tàu lửa hạng nhất không chỉ đơn thuần là một phương tiện di chuyển, mà còn là biểu tượng của sự sang trọng và đẳng cấp. Những toa tàu hạng nhất được thiết kế với mục tiêu tối ưu hóa sự tiện nghi và thoải mái cho hành khách. Nội thất bên trong được trang trí tỉ mỉ, sử dụng các vật liệu cao cấp như da, nhung, gỗ quý và nhôm bóng. Mỗi chi tiết đều được chăm chút kỹ lưỡng để tạo ra một không gian không chỉ êm ái mà còn mang phong cách cổ điển, thanh lịch.
Ghế ngồi hạng nhất thường được bọc bằng da hoặc vải nhung mềm mại, có thể điều chỉnh để phù hợp với tư thế ngồi của từng hành khách, đi kèm với chỗ để chân rộng rãi và bàn làm việc cá nhân. Không gian được bố trí hợp lý với các đèn chiếu sáng dịu nhẹ, tạo nên một bầu không khí ấm cúng và thư thái. Những hành khách hạng nhất được phục vụ các bữa ăn cao cấp ngay tại chỗ ngồi, với thực đơn đa dạng từ các món ăn tinh tế đến đồ uống chất lượng, đáp ứng tiêu chuẩn cao của những hành khách khó tính nhất.
Sự tận tụy của đội ngũ phục vụ trên tàu càng làm nổi bật thêm đẳng cấp của ghế hạng nhất. Những nhân viên này được đào tạo chuyên nghiệp để luôn sẵn sàng đáp ứng mọi yêu cầu của hành khách, từ việc phục vụ bữa ăn cho đến cung cấp thông tin về hành trình. Mọi yếu tố kết hợp lại mang đến một chuyến đi không chỉ đơn thuần là sự di chuyển mà còn là một trải nghiệm du lịch đầy phong cách và tinh tế.
Ghế hạng nhất trên tàu lửa năm 1929 không chỉ là phương tiện để đến một điểm đến cụ thể mà còn là biểu tượng của thời kỳ hoàng kim trong ngành đường sắt, nơi sự tiện nghi và sự sang trọng luôn được đặt lên hàng đầu, mang đến những trải nghiệm du lịch đáng nhớ cho hành khách trên mỗi chuyến đi.
Bên cạnh rượu vang, dầu oliu (oleum) là một trong những sản phẩm quan trọng nhất của nền kinh tế trồng trọt Ý. Dầu oliu không chỉ là một thành phần quan trọng trong thực phẩm của người La Mã, mà còn được tiêu thụ như một món ngon. Tuy nhiên, dầu oliu không được nhắc đến nhiều trong các tác phẩm của nhà văn và nhà thơ như rượu vang. Dầu oliu dễ tiêu hóa hơn mỡ động vật và còn được sử dụng làm thuốc, tinh chế và làm mỹ phẩm và thuốc mỡ. Vì vậy, dầu oliu là một hàng hóa quý giá.
Cây oliu xâm nhập vào Ý gần như cùng thời điểm với cây nho và nhanh chóng lan rộng. Hầu như không có vùng nông thôn nào mà không sản xuất dầu oliu. Giống như rượu vang, dầu oliu cũng có nhiều loại chất lượng khác nhau; nổi tiếng nhất là các loại venafrum, casinum và sabinum, vì thế dầu oliu của miền trung Ý được ưa chuộng. Việc trồng cây oliu được coi là một khoản đầu tư lớn vì cây phát triển chậm và mất nhiều năm mới có trái. Tuy nhiên, cây oliu có tuổi thọ lâu dài và cho trái trong nhiều năm, và người La Mã có câu "Cha nghèo, con giàu" khi nói về việc trồng cây oliu.
Quả oliu được để chín trên cây lâu ngày cho đến khi gần rụng. Quả chín không được rung xuống mà phải được hái bằng tay. Chúng được đưa vào giỏ và chuyển đến một phòng đặc biệt trong nhà kho (torcularium) để được ép trong máy ép dầu (trapetum) hoặc cối xay dầu (mola olearia).
Xung quanh Pompeii, một số thiết bị chế biến oliu cũng đã được khai quật. Cối xay oliu được phục dựng hiện đang được trưng bày tại "European Ship House" ở Pompeii, nhưng phiên bản gốc có thể được xem tại Antiquarium ở Boscoreale.
Cối xay oliu được thiết kế để tách phần thịt quả oliu ra khỏi hạt, vốn được cho là làm giảm hương vị của dầu sản xuất. Các bánh xe đã được cân bằng cẩn thận để không chạm vào thành bể và không nghiền nát hạt oliu.
Dầu oliu sau đó, giống như rượu vang, được lưu trữ và tiếp thị trong các bình đất nung amphorae và thùng gỗ ở các vùng nông thôn phía bắc.
Sau 1.700 năm mất tích, tàu ma bí ẩn hiện nguyên hình: Tiết lộ báu vật thời Đế chế La Mã
Một nhóm người khai thác bất ngờ tìm thấy con tàu ma có niên đại hàng nghìn năm trước khiến nhiều người bất ngờ.
Cách đây không lâu trang Live Science đưa tin, một nhóm người khai thác than ở Serbia đã bất ngờ tìm thấy tung tích của con tàu ma ở vùng biên giới cổ xưa của Đế chế La Mã.
Hiện tại các nhà khảo cổ học vẫn đang trong quá trình nghiên cứu nhằm xác định niên đại chính thức của con tàu bằng đồng vị carbon phóng xạ, tuy nhiên theo phán đoán ban đầu thì nó có thể thuộc về thế kỷ thứ III hoặc IV sau Công nguyên khoảng 1.700 tuổi.
Dù họ mới chỉ nghiên cứu con tàu bí ẩn này nhưng có thể thấy nó như một kết nối không thể thiếu đối với Viminacium huyền thoại - Một trung tâm thương mại - văn hóa quan trọng của khu vực.
Vào Đế chế La Mã, Viminacium là một khu định cư kết hợp với pháo đài quân sự, thủ phủ, dân cư khoảng 45.000 người. Tuy nhiên vào năm 411 thành đô đã bị phá hủy bởi người Huns. Nó được xây dựng lại vào đầu thế kỷ thứ VI bởi Justinian Đại đế của Đế chế Byzantine, nhưng rồi lại tiếp tục bị phá hủy vào cuối thế kỷ bởi cuộc xâm lược của người Avars từ thảo nguyên Á - Âu.
THEO SỞ HỮU TRÍ TUỆ