Người xưa nói “Người phàm trần như tất cả chúng ta dù suy tính lắm cách không bằng ông Trời tính.” Hay tuổi trẻ hôm nay giỡn “Toan tính cho lắm tắm cũng cởi truồng.” Xã hội từ xưa đến nay đa số cha ông chúng ta đặt nhiều niềm tin hậu vận vào tử vi tướng số. Từ đặt tên con cái đến “hợp tuổi” trong hôn nhân.
Chuyện kể rằng ba mẹ nàng lấy nhau năm Canh Tý (1960). Cầm tay nhau đến gặp thầy bói (hình như ông gốc núi Sam Châu Đốc), nghe thầy phán câu xanh rờn: “Tuổi hai cô cậu lấy nhau năm nay rất tốt nhưng đừng có con năm sau (con Trâu). Hãy cố gắng đợi sang năm Dần sẽ vạn sự tốt lành.”
Họ hỏi thăm thầy sẽ có trai hay gái? Thầy lắc đầu: “Thiên cơ bất khả lậu.”
Thế là họ đợi từng ngày từng giờ cho đến giữa năm con trâu mới thật sự “động phòng hoa chúc.” Nhưng ông Trời dường như không vui khi nhìn thấy đám phàm nhân cả gan tự quyết định mệnh số đời sau. Vì vậy đến tháng tư âm năm cọp mẹ nàng mới được bác sĩ báo tin vui.
Niềm vui chưa trọn vẹn thì đã bắt đầu lo lắng: “Không biết đứa con trong bụng có ra kịp trong năm Dần!? Hy vọng nó là con trai bởi tử vi con gái sinh năm Dần rất lận đận đường tình duyên!”
Hai tuần trước khi đến Tết con Mèo, kim đồng hồ như đi từng bước một. Vừa lo lắng chuẩn bị cho ngày Tết vừa không biết lúc nào đứa con ra đời! Người mẹ chuyển bụng đau tối 28 Tết, vào bệnh viện sáng 29 nàng ra đời. Ông cha đứng bên cạnh âu yếm nhìn con trìu mến nhưng tâm tư suy tư đủ thứ! Giải pháp tốt nhất là lo lót đổi khai sinh con gái sang tuổi con mèo. Sau đó tạm thời dọn về quê ngoại đợi đến mồng 10 Tết mới về nhà để hàng xóm không biết con gái sinh năm Dần. Nhờ vậy trong tương lai hy vọng ít gặp trở ngại đồng ý hôn nhân từ gia đình nhà trai.
Đó là câu chuyện của nàng lớn lên trong thế kỷ 20 với nền khoa học phát triển vượt bậc. Nàng bắt đầu nhận thức được rằng khai sinh tuổi mèo nhưng con cọp trong máu vẫn làm lận đận tình cảm. Dù nàng khuôn mặt dễ nhìn, thân hình hơi mũm mĩm một tí so với bạn bè đồng lứa nhưng gọn gàng. Con gái mà! Miễn sao đồ “phụ tùng” đầy đủ là có người để ý. Nhưng không hiểu sao tình đến tình đi nhanh như tên bắn? Khi được 22 tuổi, nàng ra trường về làm cô giáo dạy hai ngoại ngữ Pháp Anh mà vẫn còn “vườn đồi núi vẫn chưa có người chịu đến cày bừa.”
Rồi anh đến như ánh nắng chiều sau trận bão mưa tầm tã mấy ngày qua. Không những anh nghề nghiệp ổn định (Phó hiệu trưởng trường trung học) mà sanh ra vào năm con chó. Hơn nàng 5 tuổi nhưng anh rất chững chạc và có vẻ đạo mạo của người trong ngành giáo dục. Chưa bao giờ nàng vui như vậy bởi Dần Ngọ Tuất là tam hợp. Ngờ đâu khi gia đình anh xét khai sinh không đồng ý bởi “mèo chó khó sống chung nhà!” Gia đình nàng đành ngậm bồ hòn làm ngọt bởi biết giải thích sao đây?
Nàng khóc nhiều mấy tuần liên tiếp đến nỗi sụt mấy ký lô. Tết năm Bính Dần sau đó nàng tròn 25 tuổi, tâm tư bắt đầu chấp nhận số phận ông Trời sắp xếp. Nàng tự nguyện làm vài việc phấn đấu thay đổi bản thân mình. Thứ nhất hãy để tình yêu tự đến với ta. Thứ hai sửa đổi thân hình tập thể dục kiêng ăn để “giữ gìn sức khỏe.” Cuối cùng là giúp đỡ mọi người chung quanh nếu có thể!
Thời gian cứ dần trôi rồi đến mùa thu năm đó, vừa bước vào phòng họp chuẩn bị năm học mới nàng giật mình thấy người đàn ông ngoại quốc lạ đứng dậy chào nàng bằng tiếng Việt:
“Chào cô Vân, tôi tên Thomas thầy giáo thiện nguyện đến đây từ Canada.”
Một năm làm việc bên nhau học hỏi lẫn nhau về ngôn ngữ, tình cảm trở nên gần gũi hơn. Nàng thương anh bởi tính tình hiền lành chịu khó. Không những đi dạy ban ngày, anh còn đi dạy kèm ngôn ngữ cho nhiều gia đình chuẩn bị xuất ngoại. Tuy vậy tài chính anh chỉ vừa đủ mua vé máy bay về thăm gia đình vào dịp lễ hội.
Anh ngỏ lời với cha mẹ nàng muốn cưới nàng trước Tết năm ấy. Họ đành chấp nhận anh rể ngoại tộc nghèo nhưng được con gái thương. Ai làm cha mẹ Việt Nam lại muốn con gái bị ế?
Nhưng chuyện đời lắm chữ ngờ! Thấy vậy mà không phải vậy. Hai tuần trước ngày đám cưới, anh đem đến cho nàng từ ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác. Lái xe đạp anh chở nàng đến nhà hàng sang trọng lớn nhất thành phố cho nàng chọn thực đơn ngon nhất. Nàng định lên tiếng hỏi nhưng anh mở trong túi lấy ra cái nhẫn hột xoàn to nàng chưa từng thấy qua. Khi thấy nàng đưa mắt sửng sốt anh giải thích:
“Xin lỗi đã giấu lý lịch bởi anh muốn em thương anh bằng tình yêu chân thật.”
Và ngày cưới đến với nàng như công chúa lọ lem được hoàng tử con vua đến đón. Gia đình thân nhân dòng họ nhà anh đến Việt Nam bằng chuyến bay riêng. Quà cáp tiền bạc không còn giấy bút mực để viết cho chính xác. Nhưng bây giờ những thứ đó không còn quan trọng nữa. Điều hạnh phúc nhất là ông Trời đã sắp xếp cho nàng y chang lời thầy phán năm xưa. Chỉ một điều không biết ông thầy bói núi Sam có giải thích được không? Số là tuổi con Cọp ngày Tết như nàng liều lĩnh lấy anh chồng tuổi Hợi (tứ khắc Dần Thân Tỵ Hợi). Vài năm đầu ba má nàng hơi sợ lo lắng nhưng dần dần họ đỡ lo khi thấy cuộc sống của vợ chồng con gái êm đềm và hạnh phúc.
Một lần nàng nghe lời cha mẹ dẫn chồng đến tìm ông để cám ơn nhưng nghe hàng xóm nói ông đã về Châu Đốc theo sư phụ tu tiên mất rồi.
Lời cuối: Sống trong thế kỷ điện toán hiện nay, trong các bạn có ai vẫn còn gả con theo tử vi bói toán hay không? Hỏi cho vui vậy thôi, ngay cả nếu có cũng không ai dám nói ra! Phần tác giả cái gì cũng tin và luôn theo câu ca dao ngày nào “Nhất gái hơn hai nhì trai hơn một.”
Đặng Duy Hưng
Thằng Ngốc
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét