a

THƯƠNG CHÚC THẦY CÔ VÀ ANH CHỊ EM ĐỒNG MÔN TRƯỜNG HOÀNG DIỆU MỘT NĂM MỚI GIÁP THÌN AN LÀNH VÀ HẠNH PHÚC

b

b
CHÚC QUÝ THẦY CÔ VÀ ĐỒNG MÔN HOÀNG DIỆU NĂM GIÁP THÌN VẠN SỰ NHƯ Ý - AN KHANG THỊNH VƯỢNG.

Thứ Hai, 28 tháng 4, 2014

Bớ kẻ nào lấy sách của bà




                                                                    




Chị học khối D , năm nay chị thi Đại học.
Chị mới mua một quyển sách văn rất hay.
Chị vừa để nó trên bàn , thế mà nhoáng một cái nó đã biến mất.
Chị đi hỏi khắp bàn dân thiên hạ rồi mà không ai có ý kiến ý cò gì cả.
Tiếc của , bực mình , chị bèn soạn một bài chửi để mỗi giờ ra chơi chị bèn lôi nó ra rên.



Bài chửi của chị như sau:


Bớ bàn trên bàn dưới , bớ láng hành láng tỏi .

Bớ con Thị Mầu Thị Nở .

Bớ thằng Chí Phổi , Chí Phèo , bớ cả họ cả hàng đứa nào " cầm nhầm " sách của bà !

Hãy bành cái mắt, vành cái tai mà nhìn mà nghe bà chửi đây này.

Bà mới vừa mua được một cuốn " cẩm nang văn chương " hay ơi là hay , quí ơi là quí.

Bà phải bóp bụng , nhịn ăn sáng vài hôm , nhịn uống tối mấy bữa , ki cóp mãi mới đủ tiền mua nó.

Bà nâng như " éc " . Hứng như hứng " phờ lau ơ ".

Hôm nay , bà mang nó đến lớp , để nó trên bàn làm việc.

Ấy thế mà nhoắng một cái , bà vừa quay sang Đông buôn chuyện một lúc , ngó sang Tây đàm luận vài câu , lúc quay trở về thì ôi thôi

sách đã biến mất tự bao giờ , chỉ còn mập mờ hình ảnh.

Bà đã bấm đốt ngón chân đi , bấm đốt ngón tay lại , và khẳng định có kẻ đã to gan nâng tay trên , phỗng chân dưới cuốn sách của bà.

Này! Mày đừng có bảo là bà ăn có nói không nhé.

Chứ bà hỏi mày rằng có quyển sách nào tự dưng biến mất nếu không có tác động của ngoại cảnh ?

Bà biết cái ông gỉ ông gi ở nước nảo nước nao đã phát biểu rằng " Một vật không tự nhiên sinh ra và cũng không tự nhiên mất đi ".


Mày học đến lớp thập nhị (12) rồi mà không biết điều này thì quả thật là hổ thẹn với con cháu mai sau lắm.


Quyển sách nó ở với bà thì nó là kim sách , ngọc sách , chứ nó ở với mày thì nó chỉ là một tập giấy bản.


Bà đút sách vào bị cói , bị cói sáng trưng .

Bà cầm sách trên tay , tay bà là tay ngọc tay ngà , nõn nà trắng trẻo .

Bà đọc sách , khuôn mặt bà rạng ngời ( như Thuý Kiều Thuý Vân ) , mắt bà tinh hơn mắt cú , kính cận 2 điốp mua là thừa .

Còn mày đút sách vào cặp , cặp mày rách toạc , mày cầm sách trên tay , tai mày là tay ghẻ tay sài , lở loét bẩn thỉu , mày đọc sách ,

khuôn mặt mày nửa đen nửa đỏ ( như Chung Vô Diệm ) , mắt mày bị cận sẽ cận thêm , mắt mày bị viễn sẽ viễn nặng mà mắt mày bình

thường sẽ thành loạn thị.

Những chữ bà đọc là chữ rồng chữ phượng , những trang hoa tờ hoa.

Những chữ mày đọc là chữ gà chữ vịt , những trang hẩm tờ đen.

Bà thi văn trường nào , điểm thủ khoa , á khoa trường đó.

Mày thi văn trường nào , điểm binh nhất binh nhì , thấp như cây rau má , bì bà bì bẹt.




Đấy là bà chỉ có vài lời vàng ngọc thốt ra với mày thế thôi !

Nếu mày là nhân , ắt sẽ cung kính mang sách trả bà.

Bằng không , mày đích thị là loài ưng giống khuyển.

Vì mày mà bà không được nghỉ giải lao 10 phút.

Vì mày mà miệng bà rộng thêm... Phù... mệt quá , có đứa nào rảnh tay rảnh chân quạt cho bà vài cái.

Khi nào đòi được sách bà sẽ cho đọc ké vài trang !


 Sưu Tầm

GỢI CHÚT HƯƠNG XƯA



                  




         Nhìn trên văn đàn thế giới có rất nhiều thi sĩ nổi danh, phụ nữ cũng góp phần không nhỏ, thể văn vần nầy lúc đầu chỉ dành cho giới thượng lưu trí thức dần dần đã phổ cập hóa để phù hợp với mọi thời đại, tầng lớp dân gian.

         Ở nước ta cũng thế chẳng những nổi tiếng trong nước mà còn làm nở mặt ở nước ngoài như Lưỡng quốc Trạng nguyên Mạc đĩnh Chi với bài thơ chữ "Nhất", Nguyễn Du với tuyệt tác Truyện Kiều. Về phái nữ các bà Đoàn thị Điểm, huyện Thanh Quan, Hồ xuân Hương, Sương nguyệt Anh, Manh manh, ... đã tô điểm thêm sắc thái sinh khí làng thơ. Thế mà thú thật cho đến ngày nay vẫn chưa tìm được ai như nữ sĩ Hồ xuân Hương.
                             

Thời phong kiến Nho học thịnh hành, bà đã bị người đương thời đả kích phê phán gắt gao, lên án vì lối diễn tả táo bạo châm chọc chống đối không khoan nhượng, lối hành văn "thô tục" tầm thường, không cầu kỳ bóng bẩy kiêu sa nhiều điển tích, tư tưởng thì quá ư phóng khoáng độc đáo châm biếm khó lường manh nha tinh thần cách mạng bức phá xiềng mủ trói chụp hủ tục phi lý gắt gao.

 Hơn thế nữa, bà bị xem như là người bị dồn ép uất ức không thoả mãn hận đời nên thay vì nhả ngọc phun châu thì nhả độc phun tục vậy .

 Chủ đề thường chú trọng đến những vấn đề bị cấm đoán, có nghĩ mà chẳng ai dám nói ra, những vật dụng quen thuộc, mật thiết với cá nhân đến nỗi mà người Việt ta chê "dơ" "bẩn" thô tục e ngại gợi lên. "Quân tử" khác với " tiểu nhân”, quí phái cách biệt với thường dân theo các học giả đương thời là thế đấy!

Vua Lê thánh Tôn cũng đã tự ví mình trong bài thơ "Con Cóc" tuy có bình dị nhưng vẫn nghiêm chỉnh kiêu kỳ trau chuốt như
"Bác mẹ sinh ra vốn áo sồi,... 
 .Chốn nghiêm thăm thẳm một mình ngồi ",  
  và bài "Người bù nhìn" cũng cùng quy hướng.

Sau nầy với loại thơ trào phúng vẫn chưa ai đạt tới cái đanh đá chưởi đổng ngạo đời, lối văn thâm sắc, chính xác căng thẳng kích thích tưởng tượng gợi cảm tạo hình. Trước kia thơ của bà còn bị "phong toả" trong chương trình giảng dạy chính thức nhưng trên thực tế thường được thuộc lòng rỉ tai nhau đùa phá đố vui .

Đề tài thật gần gũi dễ tìm ai cũng biết như Cái quạt" " Bánh trôi nước",...
Bà huyện Thanh Quan có bài " Qua đèo Ngang" nổi danh thi sĩ, bà Xuân Hương với bài "Đèo Ba Dội" làm lắm bà đỏ mặt nhiều ông cứng người .

Đèo Ngang


Đèo Ba dội-Di tích Quốc gia



Trong ngày du Xuân, trò chơi đánh đu
 “ Trai ôm gối hạc khom khom cật"
 "Gái uốn lưng ong ngửa ngửa lòng",
 bình dân thể thao thế mà ngòi bút bà cũng gây lắm người lên cơn sốt;

     tủi hờn cho thân phận lẻ mọn
"Kẻ đắp chăn bông kẻ lạnh lùng," 
 Chém cha cái kiếp lấy chồng chung’’ .      
        Những chủ đề rắc rối u uẩn này đâu xa lạ gì với chúng ta đâu, vậy mà bút họa của bà cũng bị các nhà đạo đức tẩy chay !

 Bị lên án gắt gao là nội dung luôn đầy ẩn ý trần tục khiêu dâm không trong sạch, đó là lập luận của những nhà văn hay chữ giỏi chứ còn đối với đại đa số chúng ta nếu phải trả lời câu đố về xuất vật:
“ Phành ra ba góc da còn thiếu,
Xếp lại đôi bên thịt vẫn thừa" 
  "cái quạt" thế là trúng y bon, chẳng sai . Còn ai muốn nghĩ quanh quẩn tròn méo gì thì do riêng cá nhân người phân tích tưởng tượng nghiền ngẫm suy ra tùy hứng.

             Người Việt ta ai chẳng có lần ăn thử bánh trôi nước nên khi đọc
" Thân em thì trắng lại thì tròn,
Bảy nổi ba chìm với nước non,
 Lớn nhỏ mặc dù tay kẻ nặn,"...
 thì đoán ngay là bánh gì rồi .

Vả lại nếu lấy tục tả tục, thanh tả thanh thì chẳng khó gì chứ còn dùng thanh mà tả tục quả là tuyệt hảo .

Ý thơ đã bị chỉ trích nặng nề lời thơ cũng không được tha, kém tao nhã, thô bỉ, không trang trọng, quí phái, ít thi vị, tầm thường, đôi khi trịch thượng, hỗn láo, xấc xược, phàm phu tục tử.  Như là: 
Chém cha cái kiếp lấy chồng chung’...’
’Ấy ấy đi đâu  ngẩn ngơ’’                                                                                                                                
Lại đây cho chị dạy làm thơ ‘’ ...
Giơ tay vói thử trời cao thấp,
Xoạc cẳng đo xem đất vắn dài”.

Thể thơ còn giữ nề nếp thất ngôn tứ, bát cú, nhưng âm vận là những tên du kích sở trường bắn sẻ như vần " eo, éo,on”, đột kích qua vần " iêu", “ồ ”, tấn công bằng " à " " ùng   "ồng"”uông” ....
“ Cái kiếp tu hành nặng đá đeo
« Cha kiếp đường tu sao lắt léo » 
“ Kẻ đắp chăn bông kẻ lạnh lùng”
“Một đàn thằng ngọng đứng xem chuông,
Chúng bảo nhau rằng: ấy ái uông”

 Niêm luật không chê được, rõ đúng cách nhưng vần thật hóc búa rắc rối khó họa.

Tuyệt nhất là lối lái chữ, độc nhất vô nhị trên thế giới, lối " hồi mã thương" của Nhạc phi, chiến thuật bẫy chông trên sông của Trần Hưng Đạo. Thưởng thức thơ bà, người đọc phải cẩn trọng nếu không, vô tình lẹo lưỡi nói lái thì lắm lúc người đọc đứng tim, người nghe cười...tá hỏa như
Đứng tréo’’(đ. trứng) trông theo..." "chiếc diều ai nó ‘’lộn lèo" ( lẹo l..)
.
Thật sự cho đến ngày nay chưa tìm thấy được một nhà thơ như bà . Chẳng những bà đã sử dụng tuyệt xảo mọi bút pháp, bà đã biết phong phú hóa, viễn tượng hoá, biến thiên hóa ý thơ thành những câu đố dí dỏm hóm hỉnh trào lộng, bài toán hóc búa, đề luận khó bình .

Ngày xưa chúng ta há chẳng đã hãnh diện về Trạng Quỳnh vẻ giun, Mạc Đĩnh Chi phê ngang một gạch được phong làm sứ thần hai nước, vậy ngày nay nếu có cuộc tranh tài thế giới chắc chắn nữ sĩ sẽ đọat giải Nobel vì đã phát minh sáng kiến công thức "biến tục thành thanh".

 Có dịp đọc qua quyển sách tiếng Hòa lan viết về du lịch ở Việt Nam trong đó tác giả có đề cập vài hàng đến bà  "thiên về mặt khiêu dâm ". Thế mới thấy " tiếng lành đồn xa, tiếng dữ đồn ba ngày đường", và tiếng oan còn vượt tường âm thanh phóng xa gấp bội. Bị cấm học trong trường một thời, chưa được phổ biến rộng rãi, dịch ra nhiều tiếng ngoại quốc, thế mà cái bí mật ẩn tàng "thạch trung ẩn ngọc" nầy vẫn bị bật mí, hiểu lầm!

Thời đại nầy, kỹ thuật truyền thông tiến bộ hiện đại tân kỳ, nhiều việc mà trước kia bị cấm đoán còn được trình bày nhan nhản chi li trắng trợn chấm phá phóng đại tuyệt kỷ. Nạn khiêu mãi dâm bành trướng hoành hành sâu rộng cho đến trẻ em cũng không được buông tha. "Cơn lốc nhân tai" đó đã làm đảo điên bao chính phủ, tổn danh hạ bệ bao tai to mặt lớn điển hình ở Bỉ có vụ Dutroux, Clinton ở Mỹ ...

Đọc kỹ lại, phải công nhận là vòng quạt đề tài của bà rộng mở, phong phú vừa  tinh tế không bộc lộ công khai, vừa lịch lãm cô động gói ghém trong thể thơ ngắn gọn. Với nhận xét có chiều sâu nhạy cảm bà đã lồng vào thi phú tính thực tiễn, một khía cạnh mới tả chân, chẳng hạn về nhu cầu căn bản cần thiết của con người như ăn, nghỉ, giải trí và sinh lý truyền giống để sinh tồn .

 Vấn đề nào cũng cần được thực hành đúng phương pháp, mỹ, nghệ thuật và "tấm lòng son".
Ăn chẳng hạn, bài "Bánh trôi nước", không những chỉ để mà sống, cách trình bày hình thức màu sắc "trắng"" tròn" cũng góp phần không nhỏ vào cái "khoái" nầy.

 Về phần nghỉ ngơi, "Cái quạt"  đâu thể thiếu trong mọi xứ, nhà nóng bức, dĩ nhiên là
Chúa dấu vua yêu cũng cái nầy" .

Giải trí nữa rất cần ai cũng thích, du lịch thưởng ngoạn là việc thường tình trong các nước văn minh ngày nay, vì vậy
" Hiền nhân quân tử ai mà chẳng, "
"Mõi gối chồn chân vẫn muốn trèo."( Đèo Ba Dội)


Nếu quả thật thơ bà có nhiều ẩn ý thì lối nói bóng gió úp mở của bà có mấy ai làm được, vừa thư thái bén nhạy cợt nhả bâng quơ bông đùa vừa chuẩn xác, đầy suy tính như trong một ván cờ tướng, thí quân song xa pháo trùng hay chiếu tướng.

Cờ tướng



Bàn cờ tướng lúc bắt đầu với 32 quân
  Thơ bà như " trái cấm" thơm ngon, trái bom định hướng, bàn tay sắt bọc nhung, chiếc gươm treo kiếm sĩ, tay ấn cao của các bậc "magie" phù thủy, "hấp tinh đại pháp" của cô gái đầy nội lực thâm hậu, một giàn phóng tư tưởng qui mô theo một quỹ đạo hẳn hoi trực chỉ đến mục tiêu không lệch hướng .

Trên một thế kỷ qua, tưởng đã đến lúc chúng ta nên lần giở lại những trang thơ cũ, khêu sáng ngọn tim đèn bằng tư thế nhìn khách quan vô tư khoáng sảng, đính chính sai lầm xuyên tạc, thẩm định lại vai trò vị trí, tự hào đã có một “Bà chúa thơ Nôm”, một nữ thi hào có một không hai trên thi đàn hoàn vũ.   

Cô Trần Thành Mỹ

Chủ Nhật, 27 tháng 4, 2014

TÔI ĐÃ THẤY.

                                                                                    
                                                                                       



Khi mở mắt chào đời tôi được thấy,
Mấy người thân với ánh mắt vui tươi,
Trên đôi môi nở rộng bởi nụ cười,
Nhìn tôi khóc chẳng hiểu vì sao khóc,

Lớn dần lên tuổi bắt đầu đi học,
Thầy khai thông để khối óc mở mang,
Với đôi mắt nhìn được chuyện nhân gian,
Rồi suy gẫm chuyện đời phàm lắm lối,

Nhìn sử sách trong hóa trình biến đổi,
Tự xa xưa mãi đến buổi hôm nay,
Bốn ngàn năm văn hiến để gọi dài,
Cho nòi giống Lạc Long xây dựng nước,

Thấy
dân tộc chịu ngàn năm bắc thuộc,
Hơn trăm năm dưới nanh vuốt thực dân,
Những đắng cay những nhục nhã vô ngần,
Tương lai tới thấy gì ai biết được?


 
VÂN NGUYỄN . APRIL 26 , 2014 .

VUI LÒNG CLICK PLAY ĐỂ NGHE NHẠC.

PHÂN ƯU CÔ NGUYỄN THỊ NGỌC ĐIỆP.

Đau buồn hay tin :
CÔ NGUYỄN THỊ NGỌC ĐIỆP 
Nguyên Hiệu Phó trường Trung Học Hoàng Diệu Sóc Trăng.
Đã từ trần lúc 19 giờ 20 phút ngày 26 tháng 4 năm 2014 
Hưởng thọ 64 tuổi
Động quan lúc 8 giờ ngày 29 tháng 4 năm 2014
An táng tại Chùa Phước Nghiêm Phường 5 Thành Phố Sóc Trăng
Xin thành kính phân ưu cùng gia đình Cô Điệp và chia sẽ nổi đau mất mát nầy.
Cầu cho hương linh cô Điệp tiêu diêu cực lạc.
NHÓM CHS HOÀNG DIỆU SÓC TRĂNG TẠI SÀI GÒN



Thứ Năm, 24 tháng 4, 2014

Ecuador, một bước chân qua hai nửa bán cầu


 
Mặc dù đường xích đạo chạy qua hàng trăm địa điểm trên thế giới, nhưng chỉ Ecuador là quốc gia duy nhất mang niềm tự hào về vị trí địa lý độc đáo này.
Ecuador, một bước chân qua hai nửa bán cầu - 1
Trong thực tế, tên chính thức của Ecuador là Cộng hòa Ecuador, nếu dịch theo nghĩa đen là "Cộng hòa xích đạo". Thành phố Quito cũng là thủ đô của Ecuador nằm ở chính giữa đường xích đạo tưởng tượng này.
Ecuador, một bước chân qua hai nửa bán cầu - 2
Đường xích đạo đã được phát hiện và lập bản đồ vào năm 1736 bởi một nhóm thám hiểm trắc địa người Pháp, người dẫn đầu nhóm thám hiểm này là Charles -Marie de La Comdamine.
Ecuador, một bước chân qua hai nửa bán cầu - 3
Charles -Marie de La Comdamine đã trải qua 10 năm ở Ecuador để lấy những số đo và đã chứng minh rằng trái đất này không hoàn toàn là tròn trịa mà nó là phình ra tại đường xích đạo.
Ecuador, một bước chân qua hai nửa bán cầu - 4
Vào năm 1936, chính phủ Ecuador đã xây dựng một tượng đài để kỷ niệm 200 năm của cuộc thám hiểm trắc địa đầu tiên của Viện Hàn lâm khoa học Pháp.
Ecuador, một bước chân qua hai nửa bán cầu - 5
Đài tưởng niệm này được xây dựng thêm một tòa tháp cao 30 m và trên đỉnh tháp được thiết lặp một hình cầu cao khoảng 2,4 m nữa vào năm 1979.
Ecuador, một bước chân qua hai nửa bán cầu - 6
Tượng đài nằm trong một công viên có tên gọi là "Mitad del Mundo" hay "Tâm của thế giới". Một đường màu vàng chạy trên mặt đất đó được cho là đánh dấu vị trí chính xác của đường xích đạo.
Ecuador, một bước chân qua hai nửa bán cầu - 7
Tuy nhiên, hệ thống định vị toàn cầu (GPS) hiện đại cho thấy rằng đường xích đạo thực tế nằm cách khoảng 240 m về phía bắc của vạch màu vàng mà được vẽ lên ở đây. Khi được hỏi về sự khác biệt, các quan chức công viên cho biết rằng ở gần vùng đất mà đường xích đạo chạy qua là một khe núi và mặt đất nơi ấy không phù hợp để xây dựng một đài tưởng niệm. Cho nên, các nhà xây dựng phải chọn một vị trí khác.
Ecuador, một bước chân qua hai nửa bán cầu - 8
Mỗi năm có khoảng nửa triệu người tới đài tưởng niệm Mitad del Mundo. Mặc dù nhiều người biết được sự khác biệt này, nhưng vẫn không dừng viếng thăm và chụp ảnh đôi chân của họ đặt ở hai bên của đường vạch màu vàng mà được cho là đường xính đạo chạy ngang qua.
Ecuador, một bước chân qua hai nửa bán cầu - 9
Cũng gần đài tưởng niệm này, chỉ mất 2 phút lái xe là đến được bảo tàng mặt trời Intinan, đây cũng là một địa điểm thu hút khá đông du khách viếng thăm. Bảo tàng này do tư nhân địa phương mở ra. Có một biển hiệu gần cổng của bảo tàng ghi vị trí của khu vực là thử trứng và nước tại vĩ độ 0, được tính bằng GPS.
Ecuador, một bước chân qua hai nửa bán cầu - 10
Những hướng dẫn viên ở bảo tàng sẽ chứng minh các thủ thuật mà được cho là tất cả chỉ có trên đường xích đạo,  chẳng hạn như làm cân bằng những quả trứng, việc suy yếu của cơ bắp do vĩ độ hay nước chảy ngược chiều kim đồng hồ. Thực sự đây không phải là thủ thuật gì cả mà do ở đường xích đạo, trọng tâm mọi vật rơi vuông góc với trục quay của trái đất nên một quả trứng có thể đặt đứng dễ dàng trên đầu một mũi đinh, nước trong bồn cũng rơi thẳng đứng. Đây cũng là một trong những nguyên nhân giải thích vì sao các loại gió mùa, bão…đều được tạo ra ở bán cầu Bắc hay ở bán cầu Nam, còn riêng vùng xích đạo thì luôn yên bình.
Theo Tuệ Tâm (Zing.vn

Thứ Tư, 23 tháng 4, 2014

PHÂN ƯU CỤ BÀ LIÊU THỊ NÁI.



                                                                                   
Đau buồn hay tin cụ Bà:
LIÊU THỊ NÁI
Pháp danh TÂM NGỌC
Đã từ trần lúc 21 giờ 20 phút ngày 21 tháng 4 năm 2014
Nhằm ngày 22 tháng 3 năm Giáp Ngọ.
HƯỞNG THỌ 95 TUỔI.
Nhập quan lúc 7 giờ ngày 22 tháng 4 năm 2014
Động quan lúc 6 giờ ngày 24 tháng 4 năm 2014.
An táng tại Nghĩa trang Triều Châu Sóc Trăng.
Nhóm CHS Hoàng diệu Sóc trăng tại Sài gòn xin chia buồn cùng gia đình.
Anh Trần hãi Thến HD 64-71
Anh Trần văn Long HD 65-72
Cầu cho hương linh cụ bà siêu thăng tịnh độ, an nghĩ thảnh thơi
cõi vĩnh hằng.

:







NHÓM CHS HOÀNG DIỆU SÓC TRĂNG TẠI SÀI GÒN