beach-298255_1280
(Ảnh: Pixabay)
Nhân loại chúng ta đang sống trong một môi trường quá ô nhiễm, mọi thứ đều ô nhiễm, ô nhiễm đến mức từ Ô Nhiễm trở thành một từ bình thường, thông dụng hàng ngày, và chẳng có một tác dụng nhắc nhở hay gợi nhớ gì với bất cứ ai khi nghe được Ô Nhiễm qua một câu chuyện hay một buổi đàm thoại nào đó.
Nhắc đến ô nhiễm là người ta đầu tiên nghĩ ngay đến ô nhiễm không khí. Đúng vậy, với nền công nghiệp phát triển mạnh về mọi mặt như ngày hôm nay thì sự ô nhiễm đến từ đường phố, từ các chất thải của các nhà máy, trang trại, phân xưởng, nông trại…, từng hộ gia đình là chuyện không thể tránh khỏi. Ô nhiễm không khí đến mức ngày nay đi tìm một vùng có không khí trong lành là vô cùng khó khăn. Trong các thành phố, đô thị dường như không thể tìm được rồi, nhưng nếu có đi về các vùng quê hẻo lánh, rừng núi heo hút thì cũng không thể tìm được, chỉ là tìm cho mình một vùng không khí ít ô nhiễm hơn mà thôi.
Tiếp theo là người ta nghĩ ngay đến ô nhiễm nguồn nước, nếu cách đây 40 năm trở về trước, nếu có ai nói đến chuyện thiếu nước sạch thì sẽ chẳng ai tin cả, nước đầy khắp mọi nơi, có những vùng chỉ cần đào xuống 2-3m là có nước ngọt trong vắt và sạch sẽ để uống, có những nơi chỉ dùng nước giếng, nước suối, nước sông để sinh họat, họ dùng nước mưa để ăn uống, hứng trong mùa mưa dùng trong cả năm. Nhưng ngày nay có hứng nước mưa thì cũng không dùng được, nào bụi bặm dơ bẩn, axít, các chất thải độc hại trong môi trường đều tích tụ trong nước mưa. Nước giếng thì đào vài chục mét chứ vài trăm mét cũng không có nước sạch, nước bơm lên thì hôi thối, tanh nồng, dù có dùng các biện pháp thanh lọc thì cũng không thể dùng để ăn uống được. Không có gì là khó hiểu khi tất cả những chất độc hại chưa qua xử lý từ các nhà máy, trang trại, phân xưởng, bệnh viện…đều được người ta xả thẳng ra sông ngòi, chôn hết xuống đất, làm ô nhiễm nghiêm trọng nguồn nước ngầm trong lòng đất, mà nước ngầm lại là những dòng nước xuất phát từ thượng nguồn, đổ ra những con suối, thành những con sông, chảy về hạ nguồn, đổ về biển, đi vào lòng đất, bắt đầu một chu kỳ tịnh hóa của nước để trở về với thượng nguồn, với một nguồn nước hoàn toàn trong sạch. Con người không biết điều này, cứ vô tư khai thác nước ngầm mà sử dụng, hậu quả là làm thay đổi những chu trình phát triển và tái phát triển của vạn vật trong tự nhiên, dẫn đến những hậu quả nghiêm trọng về sinh thái, môi trường…
(Ảnh: Pixabay)
(Ảnh: Pixabay)
Kế đến là ô nhiễm thức ăn, từ người trồng trọt, chăn nuôi đến thương lái, người chế biến thức ăn…tất tần tật đều sử dụng hóa chất độc hại, mỗi người một ít, cho đến tay người tiêu dùng thì đã trở thành sản phẩm hóa chất, hoàn toàn độc hại rồi. Chẳng hạn như trước đây người nông dân trồng lúa, 6 tháng mới thu hoạch, họ chỉ bón phân hữu cơ cho lúa và không dùng bất cứ thuốc trừ sâu hay bảo vệ thực vật nào, 6 tháng sau ruộng đất bỏ hoang, đó lại là 6 tháng để đất lấy lại dinh dưỡng, phù sa và những khóang chất vô cùng cần thiết cho vụ lúa năm sau, cho nên hạt gạo ngày ấy có chất lượng và mùi thơm mà ngày nay không có bất kỳ hạt gạo nào có thể sánh bằng. Ngày nay nông dân dùng lúa 3 tháng là thu hoạch, lại thâm canh tăng vụ, một năm có thể làm 3 vụ lúa, đất không kịp phục hồi, không có dinh dưỡng thì có phân hóa học, sâu bệnh thì có thuốc trừ sâu, thuốc bảo vệ thực vật…Xét cho cùng thì đất chỉ là môi trường trung gian để các loại hóa chất tan ra hòa vào sự sinh trưởng của cây lúa đã biến đổi Gen, hay nói một cách khác hạt gạo ngày nay là sản phẩm của tất cả các loại hóa học do con người chế tạo ra, cho nên không khó hiểu khi chất lượng và khả năng dinh dưỡng của hạt gạo ngày nay rất thấp so với hạt gạo trước đây. Nói về chăn nuôi thì cũng chẳng khá hơn, những giống heo đã biến đổi gen hoặc lai tạo được chăn nuôi với những thức ăn có chất kích thích cao, thuốc tạo nạc…Tất cả những sản phẩm trên khi qua cơ sở chế biến ban đầu, qua thương lái, cơ sở chế biến thức ăn, đến tay người dùng đã trở thành sản phẩm hoàn toàn của hóa học, với những sản phẩm như vậy không trách được tại sao ngày nay bệnh tật tràn lan, toàn những căn bệnh quái ác, những trận đại dịch…
Ô nhiễm âm thanh cũng là một vấn đề cần đề cập đến, tại các đô thị, thành phố thì có lẽ mức độ ô nhiễm của tiếng động, âm thanh đã đến mức báo động. Suốt 24 tiếng đồng hồ trong một ngày, tìm được cho mình một phút giây yên bình không có sự can nhiễu của tiếng ồn là một điều bất khả thi. Ngoài ra ở các vùng nông thôn ngày nay cũng vậy, các công trình xây dựng, cầu đường, những nhà máy, những máy móc phục vụ nhà nông…cũng không cho con người một phút giây yên tĩnh đúng nghĩa.
Ô nhiễm ánh sáng cũng không thể bỏ qua. Tại các đô thị, thành phố ngày nay đêm cũng như ngày, khó phân biệt được, đêm đến là lúc con người phát huy hết công suất của ánh sáng nhân tạo, làm mất đi sự chính xác của đồng hồ sinh học của động thực vật trong vùng, các loài chim di trú bị mất phương hướng, di trú sai đường, dẫn đến sự rối loạn và mất cân bằng sinh thái những vùng mà loài chim di trú không đến được và cả những vùng mà loài chim di trú đến sai. Với sự ô nhiễm của tiếng động và ánh sáng cùng lúc, các loài và con người sẽ bị rối loạn nghiêm trọng đồng hồ sinh học, không ngủ đúng giấc, đúng giờ sẽ dẫn đến rất nhiều hệ lụy về tinh thần của con người, nhất là những người chuyên sống về đêm, ngày thì lăn ra ngủ bù.
Còn một lọai ô nhiễm nữa mà con người ngày nay đang phải chịụ đựng hằng ngày nhưng lại hoàn toàn không hay biết, đó là ô nhiễm của các loại sóng xung quanh môi trường mà con người đang sống như: điện trường, sóng vô tuyến, sóng điện từ, sóng wifi, sóng 3G, sóng điện thọai di động…. Những loại sóng này tràn ngập không gian sống của con người, giao thoa lẫn nhau, gây nên tác hại riêng đối với cơ thể con người. Chỉ vì chúng ta không nhìn thấy sự hiện diện của chúng nên chúng ta mới xem nhẹ và có thái độ bàng quang như hiện nay, nếu như có loại thiết bị giúp con người “nhìn” được những loại sóng này đang bao vây xung quanh họ như thế nào thì chắc có lẽ con người sẽ giật mình kinh hãi mà tiêu hủy hết thảy những thiết bị, công nghệ mà ngày nay con người đang tin tưởng và tự hào.
Tất cả các loại ô nhiễm trên đều là sản phẩm của con người, do con người tạo ra nhằm mục đích phục vụ lợi ích của con người và ngày nay nó quay lại bao vây, khống chế và sát hại con người. Âu cũng là luật Nhân Quả của Vũ Trụ.
locomotive-60539_1280
(Ảnh:Pixabay)
Tuy nhiên tất cả các lọai ô nhiễm trên lại không nguy hiểm bằng một loại ô nhiễm khác, đó là ô nhiễm tư tưởng của con người. Thoạt nghe có vẻ thấy kỳ lạ, nhưng đó là sự thật, càng trở về quá khứ thì tư tưởng con người càng thuần tịnh hơn, trong sáng hơn, càng trở về sau này thì tư tưởng con người càng ngày càng phức tạp hơn, nguy hiểm hơn và đặc biệt là được che đậy tốt hơn. Ngày nay khoa học đã chứng minh được và đã công nhận rằng khi con người ta suy nghĩ thì đầu não sẽ tạo ra một loại vật chất năng lượng nào đó, khoa học ngày nay chỉ biết đến vậy và cũng chỉ biết là bộ não con người tuy chiếm tỷ trọng nhỏ nhất so với cơ thể nhưng lại tiêu hao một mức độ năng lượng lớn hơn rất nhiều so với trọng lượng của nó. Khoa học chưa xác định được nó thuộc loại vật chất gì và tư tưởng tốt hay tư tưởng xấu thì có sinh ra 2 loại vật chất khác nhau hay không, nhưng tất nhiên khi tư tưởng tốt hoặc xấu thì sẽ sinh ra 2 chủng vật chất khác nhau là hoàn toàn hợp lý.
Con người trong quá khứ rất chất phác và thuần tịnh, những lời họ nói thường xuất phát từ đáy lòng, từ thật tâm, nghĩ sao nói vậy, không nặng về hình thức, bóng bẩy, có cánh…nên khi hai người ngồi nói chuyện với nhau về gia đình, cuộc sống…thì những lời khen tặng, nhận xét thường là thật lòng. Ngày nay hai người ngồi tâm sự với nhau về cuộc sống, gia đình…những lời có cánh, bóng bẩy, đạo đức tuôn ra ào ạt với một vẻ mặt rất hiền từ, thật tâm, chân tình, nhưng bên trong của họ không nghĩ như vậy, đến khi họ gặp một người khác có tư tưởng đối nghịch với người này thì khi nghe họ nói chuyện mới vỡ lẽ ra tất cả những gì họ nói là không thật tâm như bề ngòai của họ.
Ngày nay con người được dạy dỗ từ nhỏ rằng con người sinh ra chỉ có một đời người, chết đi là hết, cho nên khi còn sống “ khôn nhờ dại chịu”, phải biết tranh đấu để sinh tồn, phải biết tranh dành những cái tốt nhất cho bản thân, cho gia đình mình, sống và hưởng thụ cho bản thân là phương châm sống của mọi người và được truyền thừa cho các đời sau, “sống không vì mình thì trời tru đất diệt”…Bởi vì con người ngày nay không còn tin vào Thần Phật nữa, không tin vào luật Nhân Quả nữa, cho nên không điều ác nào, không thủ đoạn dơ bẩn nào họ không dám làm, ra đường chỉ vì một ánh mắt, một câu nói vô tình của một người không quen biết cũng trở thành nguyên nhân để đoạt mạng người ta.
Bởi vì con người ngày nay luôn giữ trong đầu những tư tưởng cực đoan như thế, ai ai cũng vậy, nên khi hòa nhập vào xã hội, mỗi người một ít góp vào không gian chung toàn xã hội những tư tưởng vật chất xấu, những vật chất xấu này lan truyền trong không gian rồi tiêu tán đi, nhưng ngày nay khi nó chưa kịp tiêu tán đi thì những luồng tư tưởng xấu khác hình thành và lan truyền chồng lấn lên, mỗi người một ít, chồng chất theo thời gian, đến một lúc nào đó nó quay lại can nhiễu, chi phối tư tưởng và hành vi con người, giam hãm và phong bế con người vào trong môi trường vật chất xấu đó mà không thể thoát ra được, càng ngày càng dày đặc, càng dính mắc, càng vô phương cứu chữa.
Cũng như ô nhiễm sóng, nếu như có loại thiết bị có khả năng giúp cho con người thấy được những loại vật chất này đang lan truyền, bao vây và khống chế con người như thế nào thì biết đâu con người sẽ nhận thức minh bạch mọi chuyện, từ đó mà nghiêm túc hơn trong việc thay đổi từ gốc rễ quan niệm của con người ngày nay, mới hy vọng vào sự tự cứu lấy mình.
Trong các loại ô nhiễm thì sự ô nhiễm tư tưởng là nghiêm trọng nhất và chính là nguyên nhân của các loại ô nhiễm khác. Nếu muốn tự cứu lấy mình thì trước hết con người phải triệt tiêu được tư tưởng xấu làm sản sinh ra loại vật chất xấu kia, mà muốn làm được điều đó thì con người phải nhìn nhận lại và thay đổi từ tận gốc rễ những quan niệm hiện nay về thế giới quan và nhân sinh quan, nói một cách khác thì con người phải thay đổi quan niệm Đạo Đức của mình, nó không phải là những thứ đạo đức mà chúng ta được học khi còn học phổ thông, không phải là đạo đức mà ta được thụ hưởng từ sự dạy dỗ có định hướng lâu nay. Muốn hiểu rõ thế nào là Đạo Đức làm người thực thụ thì đầu tiên chúng ta phải tách ra và hiểu thế nào là Đạo và thế nào là Đức đã, khi hiểu được rồi thì hợp hai chữ lại chúng ta mới hiểu được phần nào nội hàm của Đạo Đức.
Khi Đạo Đức con người thăng hoa, thuận theo tự nhiên mà sống, luôn nghĩ đến người khác khi làm bất cứ việc gì…thì loại vật chất xấu kia sẽ bị triệt tiêu, thay vào đó là những vật chất tốt do tư tưởng tốt, thiện lương, hòa ái của con người sản sinh ra. Khi những vật chất tốt này lan truyền tràn ngập trong không gian xung quanh chúng ta, nó sẽ quay lại dung hòa với chúng ta. Sống trong môi trường hòa ái, thiện lương như vậy, ai cũng làm điều tốt cho người khác, thì cuối cùng chính mình sẽ được thụ hưởng những điều tốt do cộng đồng mang lại, lúc đó những sự ô nhiễm khác như : không khí, nước, thức ăn…sẽ không còn tồn tại nữa, con người sẽ cùng nhau bước sang một kỷ nguyên mới của vũ trụ mới, hoàn toàn trong sáng và mỹ diệu.
Quan điểm trong bài viết này thể hiện ý kiến của tác giả và không nhất thiết phản ánh quan điểm của Đại Kỷ Nguyên.
Tác giả: Kiều Phong, CTV VĐKN