“Tâm có chủ” là ý nói rằng một người có thể kiên trì chủ kiến cá nhân, tuân thủ nghiêm ngặt đạo đức của bản thân, gạt bỏ những can nhiễu và cám dỗ, không bị ngoại cảnh sai khiến, cũng không bị danh lợi làm cho khốn đốn, và có thể làm được “Nhất niệm chi phi tức át chi, nhất động chi vọng tức cải chi” (Một suy nghĩ không tốt vừa xuất hiện liền ngăn chặn ngay, một hành động sai trái vừa thực hiện liền sửa chữa ngay).
Trong cuộc sống thực tế, có những người chỉ chạy theo danh lợi, tham nhũng hối lộ làm trái pháp luật, bị đồng tiền làm cho mờ mắt mà bất chấp đạo đức và nhân phẩm, họ lý giải rằng cả xã hội đang diễn ra như thế, việc xấu này họ không làm thì cũng có người khác làm. Nguyên nhân căn bản là không coi trọng đạo đức, không có lý tưởng kiên định, thiếu đi cái nhìn đúng đắn về nhân sinh và giá trị làm người. Trái lại, nếu như có thể làm được “tâm có chủ” thì sẽ ước chế được bản thân, không hùa theo số đông hỗn loạn, có thể giữ vững đạo đức và thành tựu được sự nghiệp của mình.
“Lê tuy vô chủ nhưng tâm ta có chủ”, đây là một loại nguyên tắc, một loại tu dưỡng, một loại cảnh giới, một loại tinh thần.
Học được tha thứ là phúc khí lớn nhất của đời người !
Trong cuộc đời mỗi người luôn có đôi lúc gặp phải những việc không thuận tâm như ý muốn, sẽ đụng phải những người không thuận tai thuận mắt, nếu như chúng ta không học được tha thứ thì cuộc sống sẽ rất thống khổ, sống rất mệt mỏi.
Lượng thứ (tha thứ) là một phong thái của phong độ, là một hành vi tu dưỡng, tha thứ là một dạng dung môi hòa tan mênh mông, như là một chất dầu mỡ linh hoạt thấm nhuần của giao lưu trao đổi và tương hỗ hiểu biết lẫn nhau, tha thứ giống như một cây dù, nó sẽ bảo vệ bạn, trợ giúp bạn tiến lên phía trước trong cơn mưa.
Người với người ở trên thế gian, là đến từ các giai tầng và hoàn cảnh xuất thân khác nhau, sự rèn luyện, tu dưỡng của mỗi người không đồng đều, kiến thức cùng học thức là không giống nhau, vì thế đối với cách nhìn nhận cùng một sự vật mà nói thì thuận theo tự nhiên tất cũng sẽ không giống nhau, phương pháp và phương thức xử lý vấn đề cũng là khác nhau. Lượng thứ, tha thứ cho người khác, v.v… là đã đưa mình đặt tại một cao độ nhất định. Người cùng người trên thế gian là có mâu thuẫn, có ma sát, và những va chạm, đấy là lẽ bình thường và lẽ đương nhiên.
Đối với sự hiểu lầm của người khác, bạn không cần ngần ngại, không cần câu nệ cách thức tặng ngay cho một nụ cười, cho họ một cơ hội để thời gian chứng minh.
Lượng thứ người khác chúng ta cần có tinh thần của hy sinh, cần có một tấm lòng chịu thiệt và rộng lượng khoan thai, đều không phải đại biểu của nhu nhược, lấn át kẻ khác.
Lượng thứ cho cuộc sống bởi vì nó cũng giống như bầu trời thiên không vậy, bầu trời là sẽ mãi không thuần tịnh trong suốt “ tình không vạn lý thời” (thời thời không trung đều không quang tạnh khắp cả vạn hải lý), nhưng nó sẽ cho bạn reo vui, khi mây đen ập đến che kín khắp bầu trời, nó cũng khiến bạn cảm thấy chút ưu uất. Thiên không cũng sẽ không cho bạn luôn luôn may mắn hạnh phúc, mà luôn còn biến đổi vô thường khiến bạn nếm trải đắng cay ngọt bùi đều khắp.
Ví như nếu mà cả cuộc đời bạn đều không biết lượng thứ, nhất định bạn sẽ thống khổ muôn phần bao kể xiết, sẽ không chịu nổi đâu, và kết quả sẽ khiến bạn sống trong buồn bã không hề được cảm nhận chút dư vị thoải mái vui vẻ, như trong “thủy thâm hỏa nhiệt” (nước sâu, lửa bỏng) mà thôi.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét