a

THƯƠNG CHÚC THẦY CÔ VÀ ANH CHỊ EM ĐỒNG MÔN TRƯỜNG HOÀNG DIỆU MỘT MÙA GIÁNG SINH VÀ NĂM MỚI 2025 AN LÀNH VÀ HẠNH PHÚC

b

b
CHÚC QUÝ THẦY CÔ VÀ ĐỒNG MÔN HOÀNG DIỆU NĂM MỚI 2025 VẠN SỰ NHƯ Ý - AN KHANG THỊNH VƯỢNG.

Thứ Năm, 25 tháng 9, 2025

ALBERT EINSTEIN

 



Vợ của Albert Einstein thường khuyên ông phải ăn vận cho chỉn chu hơn khi tới chỗ làm. Ông luôn phản bác lại rằng:
- “Tại sao nhỉ? Mọi người ở đó đều biết tôi mà”.
Khi Einstein tới dự một cuộc họp lớn, bà lại nài nỉ ông hãy mặc những bộ đồ đẹp đẽ hơn. Ông lại bảo:
- "Tại sao chứ? Ở đấy có ai biết tôi đâu!".

Người ta thường yêu cầu Albert Einstein giải thích thuyết tương đối. Ông phân trần:
- "Bạn giơ tay trên bếp lò, một phút dài như một giờ. Bạn ngồi với một cô nàng xinh đẹp, một giờ chỉ như một phút. Ấy chính là sự tương đối!”.

Một hôm, hồi còn làm việc tại đại học Princeton, khi đang trên đường về, ông quên mất địa chỉ nhà mình. Tài xế taxi không nhận ra ông. Ông hỏi anh ta có biết nhà của Einstein không? Anh ta đáp rằng:
- "Ai mà không biết địa chỉ của Einstein chứ nhỉ? Ai ở Princeton này chả rõ. Ông muốn gặp ông ấy à?"
Và Einstein nói:
- “Tôi là Einstein đây. Tôi quên địa chỉ nhà mình rồi, anh chở tôi về đó được không?”
Tài xế chở ông về và còn chẳng lấy tiền cước xe.

Có lần, Einstein đi tàu hỏa từ Princeton và người soát vé đi xuống để bấm vé của các hành khách. Khi anh ta tới chỗ Einstein, ông tìm trong túi áo vest. Chẳng thể nào mò ra được tấm vé, ông chuyển sang túi quần. Không thấy, ông lại tìm trong cặp nhưng cũng không có luôn. Và rồi tiếp đến, ông tìm cả chiếc ghế bên cạnh mình. Vẫn chẳng thấy gì. Người soát vé nói:
- “Tiến sĩ Einstein, tôi biết ngài mà. Chúng tôi đều biết ngài. Tôi chắc rằng ngài đã mua vé rồi. Xin đừng lo lắng gì cả”.
Einstein gật đầu một cách lịch sự. Người soát vé tiếp tục đi tới những hàng ghế phía sau. Lúc sắp sang toa khác, anh ta quay lại và thấy nhà vật lý vĩ đại của chúng ta vẫn đang loay hoay quỳ xuống tìm tấm vé. Anh ta vội vã đi tới và bảo:
- “Thưa tiến sĩ Einstein, xin đừng lo mà, tôi biết ngài là ai mà. Không vấn đề gì đâu. Ngài không cần vé đâu. Tôi tin là ngài đã mua vé rồi”.
Einstein nhìn anh ta và nói:
- "Chàng trai à, tôi cũng biết tôi là ai mà. Nhưng tôi quên béng mất mình đang đi đâu rồi”.

Khi Einstein gặp Charlie Chaplin:
Einstein nói:
- "Tôi rất ngưỡng mộ nghệ thuật của ông, nhất là sự phổ quát trong ấy. Ông chẳng cần nói gì... Vậy mà cả thế giới vẫn hiểu được."
Charlie Chaplin đáp lời:
- “Đúng vậy. Nhưng danh tiếng của ông còn vĩ đại hơn mà. Cả thế giới ngưỡng mộ ông, dù chẳng ai hiểu được ông nói gì!".

•Nhung Nguyen sưu tầm từ Internet.
--------------------

Gần 100 năm sau cuộc gặp gỡ giữa 2 thiên tài Einstein và Charlie Chaplin, thế giới này chưa xuất hiện rõ nét người thứ ba. Người ta chỉ để ý tới những người nắm quyền lực, những người giàu có vì quyền lực hay công nghệ. Để ý sẽ thấy 2 thiên tài của thế kỷ XX chẳng ai giàu có cả, đó cũng là một sự may mắn cho loài người, bởi những gì họ để lại hơn hẳn tờ giấy bạc mới cứng. Tiền có thể in ra được, còn đóng góp của các thiên tài chỉ có thể được sinh ra đời từ chính họ. Và lịch sử thế giới cũng cho thấy (?) những kẻ lo kiếm tiền hầu như chẳng để lại cái gì giá trị cho nhân loại.


1055. Năm 1928, Nikola Tesla đã đăng ký Bằng sáng chế Hoa Kỳ số 1.655.144 cho một cỗ máy bay không theo quy ước.
Ông thậm chí còn phác thảo thiết kế cơ bản cho dự án. Tesla đặt mục tiêu tạo ra phương tiện bay tối ưu, một phương tiện được cung cấp năng lượng bởi năng lượng tự nhiên hiện diện xung quanh chúng ta.
Trước khi qua đời, Tesla đã phát triển các kế hoạch chi tiết cho hệ thống đẩy của máy bay, mà ông gọi là "SPACE DRIVE"—một hệ thống đẩy điện từ.
Công nghệ chống trọng lực của Tesla nhằm mục đích cho phép tạo ra một đĩa bay mang tính cách mạng—một tàu vũ trụ có thể khai thác các trường điện từ để cất cánh từ mặt đất và bay lên bầu trời với tốc độ và sự dễ dàng đáng kinh ngạc.
Tiếc là mọi thứ mới chỉ là trên giấy và Tesla đã ra đi trước khi có thể biến cỗ máy này thành hiện thực.
---------------------------------------------------------
Ai đã xây dựng các công trình vượt xa công nghệ hiện tại?
📂 Truy cập link để lấy tài liệu: bianvn. com/ebook
📡 Tele: khamphabianvn | Nhóm: chatkhamphabian 


Đây là người phát minh ra ốc vít nở, thứ đảm bảo cho ốc vít bám chặt vào tường, thường dùng trong xây dựng.
Ông ấy chính là Artur Fischer (1919 - 2016), một nhà phát minh người Đức đã tạo ra rất nhiều sản phẩm có ích cho xã hội. Ngoài ốc vít nở thì ông còn phát minh ra đèn flash cho nhiếp ảnh. Sau khi nhận thấy mối nguy hiểm của việc sử dụng ánh sáng flash từ việc đốt c háy magnesium vốn có thể gây ra hoả hoạn nên vào năm 1949, Artur Fischer đã khám phá ra cơ chế đồng bộ giúp kích hoạt đèn flash khi chụp ảnh.
Đến lúc cuối đời (vào năm 2016), ông đã làm việc chăm chỉ và cống hiến cho thế giới 1.100 bằng sáng chế trong suốt sự nghiệp. Số lượng phát minh của ông đã vượt cả Thomas Edison, người đã có 1.093 bằng sáng chế.

SƯU TẦM




Năm 2009, thợ lặn huyền thoại người Ý Enzo Maiorca đang lặn cùng con gái mình, Rossana, ngoài khơi bờ biển Syracuse.
Bất chợt, ông cảm thấy một cái chạm nhẹ sau lưng. Khi quay người lại, ông thấy một con cá heo. Nhưng nó không đến để chơi đùa – ánh mắt nó như đang cầu xin một điều gì đó.

Con cá heo lao mình xuống sâu dưới lòng biển, và Enzo lập tức bơi theo. Ở độ sâu khoảng 15 mét, ông phát hiện ra một con cá heo khác đang bị mắc kẹt trong một tấm lưới đánh cá bỏ hoang. Không chút do dự, ông ra hiệu cho con gái đưa mình một con dao. Và vào đúng khoảnh khắc cuối cùng, ông đã giải thoát được chú cá heo tội nghiệp.

Con vật kiệt sức đến mức không thể tự bơi nổi. Enzo kể lại rằng, vào giây phút được giải cứu, nó phát ra một âm thanh "gần như tiếng người", đầy xúc động và nghẹn ngào.

Khi họ cùng nhau nổi lên mặt nước, một điều kỳ diệu đã xảy ra: chú cá heo vừa được cứu chính là một con cá heo cái đang mang thai – và chỉ vài phút sau, nó đã sinh một chú cá heo con ngay giữa lòng đại dương.

Con cá heo ban đầu – người bạn đồng hành, người đã đi tìm người giúp đỡ – bắt đầu bơi vòng quanh họ, rồi nhẹ nhàng tiến lại gần Enzo, chạm nhẹ vào cằm ông bằng chiếc mỏ mềm của mình – như một lời cảm ơn sâu sắc, không lời. Sau đó, cả gia đình cá heo lặng lẽ bơi xa, tan vào màu xanh thẳm của biển cả.

Sự kiện ấy để lại trong Enzo một chấn động tâm hồn sâu sắc. Sau này, ông chia sẻ:

"Chừng nào con người còn chưa học được cách tôn trọng thiên nhiên và biết lắng nghe các loài sinh vật khác, thì chừng đó, con người vẫn chưa thật sự hiểu được vai trò của mình trên Trái Đất này.

Sưu tầm 





Không có nhận xét nào: